ĐÔI TẤT NHUNG - Trang 170

bây giờ cô nghĩ thế nào, làm sao tôi có mặt ở đó được, nếu ông ta đang

tắm?

- Có lẽ, đứa người hầu mở cửa cho ông vào.
- Người hầu cũng khẳng định như vậy à? - Mason cười gằn.
- Làm sao tôi có thể biết được. Tôi chỉ biết mỗi một điều, là nghe thấy

giọng ông thôi.

- Cô đi ra ngoài cùng với Harrison Burke, - Mason chậm rãi nhấn mạnh

từng từ một. - Cô quên cầm theo ví khi đi chơi, đúng không?

- Tất nhiên, không, - cô gái trả lời và nín lặng.
Mason nhe răng ra cười.
- Thế thì bằng cách nào nó lại nằm trên bàn của chồng cô?
- Tôi không biết.
- Cô có nhớ những hóa đơn mà chúng tôi đưa cho cô không?
Cô gái miễn cưỡng gật đầu.
- Thế chúng đâu rồi?
- Làm sao tôi biết được, - cô nhún vai. - Tôi đánh mất rồi.
- Thế thì đúng thật rồi, - Mason tuyên bố.
- Cái gì đúng thật rồi?
- Đúng là chính cô đã giết ông ấy. Cô không muốn tự mình nói, lúc đó đã

xảy ra chuyện gì, thành thử, chính tôi sẽ kể cho cô biết. Cô đi chơi cùng
Harrison Burke, sau đó Burke tiễn cô về đến tận nhà. Chồng cô nghe thấy
tiếng cô vào phòng. Lúc đó ông ta đang tắm, và tức điên lên. Ông nhảy khỏi
bồn tắm, vội vàng khoác áo dài mặc trong nhà và gọi cô lên phòng làm việc.
Chỉ cần cô vừa bước vào, ông ta liền giơ cho cô xem những tờ hóa đơn tìm
thấy trong ví lúc cô vắng mặt. Chúng có chữ ký của tôi, mà đúng buổi trưa
hôm đó tôi lại đến gặp ông ta đòi bỏ bài báo trên tờ “Tin tức lý thú”, ông so
sánh hai sự kiện và đoán ra, là tôi hành động nhân danh ai.

- Tôi chưa hề nghe thấy điều gì tương tự cả, - Eva Belter nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.