ĐÔI TẤT NHUNG - Trang 72

- Không, chìa ở trong ví.
- Thế ví đâu.
Cô Belter đứng chết lặng hồi lâu, bao trùm bởi nỗi khiếp đảm bất ngờ ập

đến.

- Ôi trời ơi, - cô rên lên. - Chắc là tôi để quên ví ở trên kia, cạnh... xác

George.

- Cô cầm theo ví khi lên gác? - Mason hỏi.
- Vâng, chắc chắn là như vậy. Có lẽ, tôi đánh rơi nó ở đó, vì không nhớ là

có cầm theo nó khi chạy ra ngoài.

- Chúng ta phải bằng mọi giá vào trong nhà. Còn cửa nào mở nữa không?
Cô gái lắc đầu, sau đó bỗng nhiên nói:
- Có cửa vào bếp. Chìa dự bị bao giờ cũng treo ở mái che. Chúng ta có

thể mở cửa bếp và vào nhà.

- Đi thôi.
Họ xuống hiên và rảo bước trên con đường lát đá sỏi chạy xung quanh toà

nhà. Bóng tối và yên lặng bao trùm khắp nơi. Gió xé vòm lá của cây, mưa tạt
vào tường, nhưng từ trong toà nhà ảm đạm không vọng ra tiếng động nào.

- Hãy đi thật khẽ, để gia nhân không nghe thấy gì. Nếu không có ai thức

giấc, thì tôi muốn có vài phút để xem xét tình hình.

Cô gật đầu, sờ mò dưới mái, tìm thấy chìa và mở cửa hậu.
- Cô đi qua nhà và mở cửa chính cho tôi, - Mason nói. - Tôi đóng cửa sau

cô và treo chìa vào chỗ cũ.

- Vâng ạ, - cô đồng ý và biến vào bóng tối của toà nhà.
Mason đóng cửa, quay chìa và treo nó lên chỗ cũ. Sau đó ông lại đi vòng

quanh toà nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.