ĐÔI TẤT NHUNG - Trang 73

Tám

Mason đứng đợi mấy phút trên hiên, trước khi có tiếng chân Eva Belter

và lách cách của ổ khóa. Mở cửa, cô mỉm cười đón ông.

Trong tiền sảnh có mỗi một ngọn đèn đêm bé nhỏ phát sáng, nó chỉ đủ rọi

lên chỗ cầu thang và đồ gỗ - cặp ghế bành lưng thẳng, chiếc gương trang
hoàng đẹp đẽ, mắc áo và ô. Chiếc áo khoác nữ treo trên giá để mắc áo, còn
trong giá để ô có 3 cái ô và 2 cái gậy. Từ bức vách ngăn chứa ô dòng nước ri
rỉ chảy ra, tạo thành vũng nhỏ trên nền, trong đó phản chiếu ánh sáng mờ
nhạt của ngọn đèn.

- Cô có tắt đèn khi ra khỏi nhà không? - Mason thì thầm hỏi.
- Không, tôi để tất cả mọi thứ nguyên như cũ.
- Điều này có nghĩa là, khi chồng cô cho ai đó vào nhà, ông ta không bật

đèn nào khác, ngoài cái bóng tí hon này?

- Chắc là như vậy.
- Thế bình thường trên cầu thang có mấy ngọn đèn sáng, khi tất cả còn

chưa đi ngủ?

- Tuỳ từng lúc, - cô trả lời. - Chỉ một mình George sống trên gác. Ông ấy

không quan tâm tới chúng tôi còn chúng tôi thì kệ ông ấy.

- Thôi được, chúng ta lên trên đi, - Mason nói. - Bật đèn lên.
Cô gái bấm công tắc, và ánh sáng rực rỡ chiếu sáng cả cầu thang. Mason

đi trước, bước vào phòng khách mà lần trước anh đã nói chuyện với Belter.
Cánh cửa, nơi khi đó Belter xuất hiện, đang đóng kín. Mason ấn tay nắm, đẩy
cánh cửa và bước vào phòng.

Đó là một căn phòng rộng lớn, được trang trí giống hệt phòng khách. Ở

đây có những ghế bành lớn bọc da dày và một bàn viết, kích thước gấp
khoảng hai lần bàn của Mason. Cửa vào phòng ngủ mở toang, và ngay cạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.