ĐÔI TẤT NHUNG - Trang 82

gió?... Chúng mày tìm cái gì ở đây vào giờ này?... Bây giờ không phải là lúc
thăm nhau...

Bill Hoffman bước một bước về phía anh ta.
- Anh say rồi, — viên cảnh sát nói.
Người trẻ tuổi liếc nhìn viên cảnh sát, và tức giận nhận xét:
- Tất nhiên, say rồi... Trong đầu mày nghĩ gì?... Thế tao ra khỏi nhà để

làm gì mới được chứ? Rõ ràng là say rồi...

- Anh là Carl Griffin? - Hoffman kiên nhẫn hỏi.
- Rõ ràng quá còn gì, Carl Griffin...
- Thế thì hãy cố bình tĩnh lại đi. Chú anh bị giết rồi. Im lặng bao trùm.

Anh chàng trẻ tuổi, vẫn đang bám vào thành xe, lắc đầu một cái thật mạnh,
tuồng như cố gắng xua đuổi tình trạng ngây ngất đang che phủ não mình. Khi
anh ta cất lời, giọng đã có vẻ tỉnh táo hơn một chút.

- Anh nói gì?
- Chú anh, bởi vì, hình như, George Belter từng là chú anh, đã bị giết chết

cách đây một tiếng hoặc tiếng rưỡi, - trung sĩ nhắc lại.

Anh chàng trẻ tuổi mồm sặc mùi rượu hít vào 2 hay 3 hơi thật sâu, cố

gắng bằng cách này tỉnh táo lại.

- Anh say à...? - Carl hỏi.
Trung sĩ Hoffman cười gằn.
- Không, Griffin, chúng tôi không say, - viên cảnh sát nhẫn nại giải thích.

- Đấy là anh say thì có. Đấy là anh suốt cả buổi chiều vật vờ ở những chỗ
mua vui nào đó. Tốt nhất anh hãy vào nhà và cố gắng bình tĩnh lại đi.

- Anh nói, là chú bị giết, - chàng thanh niên hỏi.
- Đúng, tôi nói là ông ấy bị giết rồi, - trung sĩ khẳng định.
Chàng trai lảo đảo đi về phía toà nhà. Lưng anh ta ưỡn thẳng một cách bất

thường, hai bên vai ngả về sau.

- Nếu đúng vậy, - Carl Griffin tuyên bố bâng quơ, - thì chú bị con chó cái

kia giết rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.