ĐÔI TẤT NHUNG - Trang 83

- Con chó nào? - Trung sĩ hỏi nhanh.
- Con điếm với cái mõm ngây thơ. - Carl phải vất vả lắm mới quay được

đầu về phía trung sĩ. - Con vợ chú.

Hoffman đỡ tay chàng trai và nói với Mason:
- Mason, ông làm ơn tắt máy và đèn pha đi.
Carl Griffin bất ngờ dừng lại và ngập ngừng quay người ra đằng sau.
- Và thay lốp,... - anh ta nói. - Trước phải... Tôi đi mấy dặm trên vành

bánh... Phải thay...

Mason tắt động cơ và đèn pha, sập cửa lại, rồi nhanh chóng tiến về phía

trước theo chân Hoffman và anh chàng trẻ tuổi, đang như treo trên cánh tay
viên cảnh sát. ông vẫn còn kịp mở cửa ra vào cho bọn họ.

Dưới ánh đèn, trong tiền sảnh, Carl Griffin hóa ra là một anh chàng khá

đẹp trai, dù khuôn mặt đỏ bừng vì rượu và bắt đầu có dấu vết của sự chơi bời
trác táng. Cặp mắt sưng húp và mọng đỏ, nhưng phong thái lại bẩm sinh, biểu
hiện sự đường hoàng, chững trạc và có giáo dục của một người thuộc giới
thượng lưu, biết cách thích nghi với bất kỳ hoàn cảnh nào.

Hoffman quay về phía chàng trai và nghiêm khắc xem xét anh ta từ đầu

đến chân.

- Anh cần bao lâu để tỉnh rượu, Griffin. Chúng tôi cần nói chuyện với

anh.

Griffin gật đầu.
- Một tí thôi... Tôi sẽ tỉnh ngay bây giờ...
Anh ta đẩy trung sĩ ra và, lảo đảo, biến mất trong nhà vệ sinh. Hoffman

nhìn Mason.

- Say khướt, - Mason nhận xét.
- Đúng thế, - Hoffman đồng ý. - Nhưng đối với hắn đây không phải là lần

đầu đâu, có kinh nghiệm rồi. Hắn vẫn lái được xe lên dốc, trên con đường
trơn vì mưa, mà xe lại bị nổ lốp nữa chứ.

- Vâng, chắc hắn lái xe giỏi lắm, - Mason công nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.