ĐÔI TẤT NHUNG - Trang 92

chuyện này đã hết sức nực cười.

- Tôi đang tiến hành điều tra sơ bộ, ngài Mason. Tôi cố gắng xác định, ai

có thể là kẻ sát nhân. Bao giờ chúng tôi cũng bắt đầu bằng việc đi tìm động
cơ phạm pháp. Trước hết cần phải xác định, ai là người có lợi nhất từ vụ giết
người, còn sau đó mới...

- Trong trường hợp này, - Griffin xen vào bằng giọng hoàn toàn tỉnh táo, -

tất cả mọi nghi ngờ đều phải rơi vào tôi.

- Ý anh muốn nói gì? - Hoffman hỏi.
- Theo di chúc, - Griffin chậm rãi nói, - tôi thừa kế toàn bộ. Tôi không hề

giấu giếm chuyện này. Chú George yêu quý tôi hơn bất cứ ai khác. Điều này
có nghĩa là, chú có cảm tình với tôi tới mức mà tính cách của chú cho phép.
Bởi vì tôi nghĩ, rằng nói chung chú khó có khả năng yêu hay quý mến bất kỳ
người nào đó một cách thật sự.

- Thế anh có cảm tình với ông ấy không?
- Tôi rất kính trọng trí tuệ của chú, - Griffin trả lời, cố gắng lựa chọn từng

lời. - Tôi đánh giá cao một số đặc điểm của tính cách chú. Chú sống hoàn
toàn cô đơn, bởi vì vô cùng nhạy cảm với những trò lừa dối và giả nhân giả
nghĩa.

- Tại sao nó lại phải bắt buộc ông ta suốt đời sống cô đơn? - Hoffman hỏi.
Griffin hơi nhún vai.
- Nếu ngài có một trí óc giống như của chú tôi, - chàng trai trả lời, - thì

ngài đã chẳng cần hỏi. Chú George Belter có một trí tuệ to lớn. Ông có thể
nhìn xuyên thấu từng người, nhận thấy bất kỳ sự giả dối nào. Ông thuộc loại
người không bao giờ kết thân với bất kỳ ai. Ông tự lập đến mức không tìm
kiếm sự dựa dẫm vào người khác, vì thế không cần có bạn bè. Niềm ham mê
duy nhất của chú là đấu tranh. Ông chiến đấu với cả thế giới, chiến đấu với
tất cả mọi người và từng người.

- Nhưng trừ anh ra? - Hoffman xen vào.
- Vâng, - Griffin thú nhận, - chú không chiến đấu với tôi, bởi vì tôi mặc

kệ chú và số tiền của chú. Tôi không nịnh nọt, nhưng cũng không lừa dối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.