ĐỒI THỎ - Trang 23

nói: “Cứ cho là thế đi, vậy bây giờ chúng ta có thể làm gì để ngăn chặn nó,
ta rất muốn biết đấy.”

“Đi khỏi đây ngay ạ.” Thứ Năm nói ngay “Đi ngay ạ. Tất cả chúng ta.
Ngay bây giờ. Thưa Chúa Thanh Lương Trà, chúng ta phải đi ngay khỏi
đây.”

Chúa Thanh Lương Trà lại chìm trong im lặng giây lát, rồi với một giọng
thấu hiểu mọi sự trên đời, ông nói: “Ta chưa bao giờ làm thế. Đây là một
mệnh lệnh tối cao, phải thế không? Cậu nghĩ gì thế cậu bé?”

“Ồ thưa ngài,” Cây Phỉ xen vào “em cháu chưa từng lý giải thấu đáo về
những cảm giác mà nó có. Thứ Năm chỉ cảm thấy thế thôi, nếu ngài hiểu ý
cháu muốn nói? Cháu chắc là ngài mới là người đưa ra quyết định chúng ta
phải làm gì.”

“Chà, cậu thật tử tế khi có lời như vậy. Ta hy vọng mình là người như thế.
Nhưng mà các bạn thân mến, chúng ta cũng nên suy nghĩ về vấn đề này
thêm một chút phải không nào? Đang là tháng Năm, đúng không? Ai nấy
đều bận rộn và phần lớn lũ thỏ chúng ta đang vui vẻ. Suốt vài dặm quanh
đây không thấy bóng kẻ thù, hoặc như người ta báo với ta như vậy. Cũng
không có dịch bệnh và thời tiết thì rất tốt. Vậy mà cậu lại muốn ta bảo với
cả bộ tộc rằng vì cậu nhóc này, hừm… người anh em của cậu đậy có linh
cảm xấu nên chhusng ta phải thực hiện một chuyến đi không có mục đích
đến một nơi nào đó mà chỉ ông trời mới biết được và có nguy cơ phải gánh
chịu hậu quả, ta diễn giải nhu vậy không biết đã đúng chưa nhỉ? Các cậu
nghĩ xem họ sẽ nói gì? Nhảy cẫng lên vì vui mừng hả?”

“Họ sẽ chấp nhận lời nói của ngài.” Thứ Năm bất thần lên tiếng.

“Cậu thật tử tế quá.” Chúa Thanh Lương Trà lại nói “Phải, có lẽ họ sẽ nghe
theo, có thể họ cũng chấp nhận. Dẫu vậy ta cần cân nhắc một cách kỹ càng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.