ĐỒI THỎ - Trang 24

Một bước đi quan trọng bậc nhất, tất nhiên. Và rồi…”

“Nhưng không còn thời gian nữa, thưa Chúa Thanh Lương Trà.” Thứ Năm
buột miệng kêu to “Cháu cảm thấy nguy hiểm đang kề cận, giống như có
chiếc thòng lọng đang siết quanh cổ… giống như cái bẫy sắp sập xuống…
anh Cây Phỉ, cứu em!” Chú kêu ré lên, lăn lộn trên cát, chân đá loạn lên
giống như loài thỏ vẫn làm thế khi bị sập bẫy. Cây Phỉ ôm lấy chú ghì
xuống bằng hai chân trước rồi từ từ chú cũng bình tĩnh lại.

“Cháu xin lỗi thưa ngài.” Cây Phỉ nói “Em cháu thỉnh thoảng vẫn như thế.
Rồi nó sẽ ổn ngay thôi mà.”

“Thật đáng xấu hổ! Đáng xấu hổ! Cậu bé đáng thương, có lẽ cậu ta nên về
hang nghỉ ngơi một lúc. Tốt hơn cậu hãy để mắt chăm sóc em mình nhé.
Dù sao, hai anh em cậu cũng thật quý hóa khi đến thăm ta như thế này, Quả
Hạch ạ. Ta lấy làm cảm kích lắm lắm đấy. và ta sẽ suy nghĩ về tất cả những
điều mà các câuk vừa nói, thật cẩn thận, cậu có thể yên tâm về điều đó. Tóc
Giả, chờ một chút, được không?”

Trong lúc Cây Phỉ và Thứ Năm thất vọng đi ra bên ngoài hang Chúa Thanh
Lương Trà, chúng có thể nghe thấy, từ trong hang giọng Thỏ Thủ lĩnh vang
lên lộ vẻ khó chịu, thỉnh thoảng có xen lẫn vào những câu ‘Vâng thưa
ngài’, ‘Không thưa ngài’.

Tóc Giả, như chính chú đã tự dự đoán trước, bị mấy cú đấm vào đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.