ĐỒI THỎ - Trang 538

"Nằm im nào!" Lucy nói "Tao không làm mày đau đâu!"
Cô bé quay vào nhà, mang theo con thỏ.
"Con mang cái gì đấy?" Cha cô cất tiếng hỏi cùng với tiếng đôi ủng
nghiến lên lớp sỏi kêu rào rạo "Nhìn chân con kìa! Bố đã bảo con… Này,
cái gì vậy?"
"Thỏ ạ." Lucy nói, đầy lo lắng.
"Mặc đồ ngủ thế kia, ôm con thỏ đầy máu nữa chứ! Mà con định làm gì
với nó nào?"
"Con sẽ nuôi nó."
"Không được!"
"Kìa bố. Nó dễ thương thế kia mà!"
"Con thỏ đầy máu kia thì có gì tốt đẹp đâu. Nuôi trong lồng thì nó sẽ
chết. Con không thể giữ một con thỏ hoang. Và nếu nó chạy ra ngoài, nó sẽ
chỉ phá hoại rau màu thôi."
"Nhưng tình trạng của nó xấu lắm, bố à. Con mèo nhà ta đánh nó đấy."
"Con mèo chỉ làm việc của nó. Chẳng lẽ con không để cho nó làm việc
phải làm?"
"Con muốn đưa nó cho bác sĩ chữa bệnh."
"Bác sĩ có nhiều việc phải làm hơn là bận tâm đến một con thỏ hoang vớ
vẩn."
Lucy thút thít khóc. Cô bé không sống trong nông trại từ bé đến giờ một
cách vô ích và cô biết rất rõ tất cả những điều cha nói đều đúng cả. Nhưng
cô đau lòng khi nghĩ đến việc giết một con thỏ một cách bình thản như vậy.
Đúng thế, cô bé còn chưa biết sẽ làm gì với con thỏ về lâu về dài. Điều mà
cô muốn chỉ là đưa nó cho bác sĩ. Cô bé biết ông thầy thuốc nghĩ mình
đúng là một cô bé nhà quê đích thực - một cô gái nông thôn. Khi cô khoe
với ông những thứ cô tìm được - một quả trứng chim sẻ vàng, một con
bướm đẹp rung rinh đôi cánh trong lọ mứt hoặc một cây nấm trông giống
hệt như múi cam - thì ông đón nhận tất cả một cách nghiêm túc và trao đổi
với cô mọi chuyện như nói với một người đã trưởng thành. Xin ông lời
khuyên về con thỏ bị thương và thảo luận với ông về nó chắc chắn sẽ làm
cho cô bé giống như người lớn rồi. Trong khi đó, biết đâu cha cô có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.