ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 200

bà hãy nói, đừng có ẩn ý.

– Tôi sẽ cố gắng, Imperia nói, mặt đỏ bừng tức giận khi thấy ý nghĩ

của mình bị đoán ra, nàng định chỉ nói những gì nàng muốn nói.

– Tôi vừa có một ý nghĩ mà tôi muốn nói ngay với bà, Roland nói

tiếp. Là vì nếu như Bianca bị đe dọa thì ở trên đời này còn có một
người sẵn sàng bênh vực cho cô, đồng thời với cả bà nữa.

– Ai thế? Imperia ngạc nhiên hỏi.
– Người cha của cô bé, Roland nói giọng thản nhiên.
– Người cha của nó!
– Ở đây có điều gì làm cho bà ngạc nhiên?... Tôi tin chắc rằng, nếu

người ta bày tỏ tình cảnh với ông ta, lập tức người đàn ông đó sẽ bay
đến ngay cứu đứa con của mình. Xin phép bà, thưa phu nhân, cho tôi
được hoàn toàn thành thật nói để chúng ta hiểu rõ nhau. Tôi biết bà là
một người đàn bà trí tuệ và phong nhã. Bà là người mà trong xã hội
chúng tôi người ta gọi là một kỹ nữ. Nhưng tôi cũng biết rằng người
cha của Bianca không thể là một người quê mùa mà không được ai biết
đến. Chắc chắn ông ta có một địa vị cao cả và một thế lực to lớn...

Imperia, đã trấn tĩnh qua nỗi khủng khiếp của mình, không thể lẩn

tránh sự mỉa mai nghiệt ngã của người đàn ông đang đối thoại với
mình.

– Tôi không biết người cha của Bianca.
– Tôi ái ngại cho bà, thưa phu nhân... Không biết người đàn ông nào

được mình yêu thương trong một giờ, một ngày hoặc là một năm,
người đàn ông mà trong đỉnh cao của hạnh phúc đã để lại trong bụng
của người tình nhân hình ảnh đã tái sinh của một đứa trẻ được tôn sùng.
Đối với một người đàn bà nhiệt thành và thông minh như bà, có lẽ đó là
một hình phạt độc ác... Ít ra đó cũng là những lời của một người đàn bà
đã vui lòng kể lại với tôi... Một người đàn bà bạc phước mà tôi gặp vào
một hôm, cách đây hai năm, không xa Trévise, trong một ngôi làng tên
gọi là Nervesa, ở dưới chân những ngọn núi La Piave...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.