ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 260

– Thế là ông chấp nhận?
– Tôi chấp nhận, Thánh mẫu ơi!... Còn về số tiền công, số tiền tôi

hiện lãnh đã đủ cho tôi...

– Chúng ta sẽ xem. Tốt lắm, ông là một người đàn ông trung hậu.

Bây giờ, hãy lắng nghe, ta chỉ đặt một điều kiện duy nhất trong tất cả
việc đó...

– Như thế nào? Ông Philippe lo sợ kêu lên.
– Là việc mua bán được thực hiện càng sớm càng tốt...
– Ngay ngày hôm nay!... Không có một sự cản trở nào.
– Ông hiểu không... Vì ta chỉ ở lại đây có một thời gian ngắn, ta

muốn ít ra ta được thụ hưởng ngay việc làm chủ căn nhà mới này.

– Tối nay, tôi có thể trao cho ngài chìa khóa.
– Tốt! Tối nay ta sẽ có mặt ở đây cùng với số tiền. Bao nhiêu?...
– Đức ông Dandolo có bảo tôi đòi mười ngàn ê-quy... Nhưng mà...
– Tối nay, ta sẽ có mặt ở đây với mười ngàn ê-quy. Hãy cho soạn sẵn

văn kiện sở hữu chủ cho ta.

– Nó đã sẵn sàng... chỉ cần ghi tên của ngài vào.
– Chà! Phải, ta quên nói tên cho ông biết. Đây, Roland vừa nói vừa

viết lên một tờ giấy đưa cho ông lão.

Khi chàng đi rồi, ông lão Philippe vội vàng đọc tờ giấy:
– Jean di Lorenzo, ở Mantoue.
Roland đi đến bến sông nhảy lên một chiếc du thuyền và nói:
– Đến sông Đại Giang!
Chàng cho chiếc thuyền ngừng lại trước dinh thự Imperia. Một lúc

sau chàng vào trong dinh và bảo tên gia nhân đang canh ở gian tiền
sảnh:

– Xin vui lòng báo với phu nhân Imperia rằng một người ngoại quốc

muốn đến chào bà.

– Phu nhân bịnh và không tiếp một ai cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.