ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 272

– Rất khó có thể Roland tự để cho bị bắt trong lúc bất ngờ... Và về

phía ta, nếu như ta thành công ném nhân viên của ta đi theo một con
đường không đúng...Phải, chính là việc đó... Để cho ông ta có đủ thời
giờ bỏ trốn... Nếu cần ta sẽ báo tin cho ông ta hay!... Và lúc bấy giờ
biết đâu rằng, đã hài lòng với cái chết của Bembo, ông ta sẽ chẳng lìa
khỏi mãi mãi!...

Bấy giờ, một chút bình tĩnh trở lại trong lòng, ông ra lịnh cho đưa

ông lão Philippe vào.

– Thế nào! ông nói gần như vui vẻ, cuối cùng mi đã tìm ra?...
– Phải, thưa đức ông!
– Sao, cần phải bán thật gấp... Người mua là ai?
– Một vị lãnh chúa ngoại quốc đã tuyển dụng tôi tiếp tục canh giữ

trong đảo Olivolo trong nhiệm vụ trước đây của tôi.

– Tốt! Chỉ cần có việc thực hiện bán gấp càng sớm càng tốt.
– Thưa đức ông, chính là ngay bữa nay. Tối nay, vị lãnh chúa sẽ

mang số tiền đến cho tôi và trễ lắm một giờ đồng hồ sau, nó sẽ được
mang đến cho ngài.

– Tốt. Mi sẽ giữ lại hai trăm ê-quy cho mi.
– Đức ông thật quá rộng rãi, ông lão kêu lên vừa cúi chào. Đây, tôi

có mang đến văn khế; đức ông chỉ cần đặt lên chữ ký của ngài.

Philippe đặt trước mặt viên đại pháp quan một tấm da để ông ký.
– Ta không thấy tên của người mua, ông hỏi.
– Tôi không muốn viết, vì bàn tay tôi khéo léo cầm cái cào và cái

thuổng hơn là cây bút lông. Nhưng tôi có mang theo một tờ giấy trên
đó ngài lãnh chúa ngoại quốc có ghi tên họ. Đức ông chỉ cần chép qua.
Tờ giấy đây.

Dandolo cầm tờ giấy lên liếc nhìn qua.
– Ông ta! Ông lẩm bẩm, lạnh giá. Ông ta!... Ôi! Định mệnh!...
Và tâm trí ông bị nghiền nát, thoi thóp, đôi mắt bị thôi miên bởi

mảnh giấy nhỏ chỉ chứa đựng có cái tên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.