ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 280

Đại Giang mang theo những vị quý tộc trẻ tuổi mặc trang phục sáng
chói, những thiếu phụ tươi cười và xinh đẹp, tất cả vẻ huy hoàng
thoáng qua, bất thường và có một màu sắc ấm áp mà Titien đã để lại
bằng những bức tranh bất diệt.

Một đàn chim câu bay qua trong bầu không khí trong sạch và nhẹ

nhàng vào buổi sáng chói lọi của mùa đông vừa bắt đầu ở Venise, một
trong những mùa đông rất mát mẻ đến đỗi nó giống như sự mơn trớn
của một mùa hạ ít nóng nực.

Đàn chim bồ câu lượn một vòng lớn rồi thình lình tản mác ra, do một

tính bất thường của những vị khách xinh xắn trên tòa đô thị bồng bềnh
trên sông nước. Hai con chim trong bọn bằng cách quay cuồng, bay đến
đậu nghỉ dạn dĩ trên tấm lều của một chiếc du thuyền.

Léonore đã máy móc dùng mắt theo dõi trò chơi của những con chim

quen thuộc đó ở Venise cũng như những con chim sẻ dễ thương, táo
bạo, dạn dĩ và thân thiết, ở Paris.

Và kia là chiếc du thuyền, đến gần, ngừng lại trước tòa dinh thự, một

người đàn bà bước xuống, lẹ làng đi ngang qua bến sông chật hẹp và đi
vào...

Người đàn bà đó mặc dù che mạng, Léonore cũng nhận ra!...
Nàng liền đi xuống tầng trệt, tiến vào một gian phòng mà trước nay

nàng không bao giờ bước đến.

Và nàng nghe một giọng đàn bà nói:
– Roland Candiano hiện đang ở Venise!
Nhát đánh thật nặng nề. Léonore thốt lên một tiếng kêu yếu ớt giống

như một tiếng rên rỉ, và ngã xuống bất tỉnh.

Đến lúc tỉnh lại, nàng dùng tất cả năng lực và ý chí gạt bỏ hết những

câu hỏi đang giày vò nàng, để lắng tai nghe. Nàng nghe một cánh cửa
mở ra và đóng lại. Nàng hiểu rằng Imperia đang bỏ đi!... Vội vàng như
một người điên, nàng quăng chiếc khăn choàng lên đầu và đuổi theo
nàng kỹ nữ.

Giờ đây, hai người đàn bà đứng đối diện nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.