ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 289

– Sinh mạng của tôi! Arétin run rẩy ấp úng.
– Chúa ơi! Ta đã cứu ông thoát khỏi tay những tên cướp trung hậu,

đối với họ ông tiêu biểu cho một số tiền lớn. Ta ăn năn vì đã gây thiệt
hại cho những kẻ khốn nạn đó. Nên ta chỉ giản dị cho bắt trói ông, nhét
giẻ vào miệng và mang đi đến nơi mà ta đã gặp ông, và hoàn trả ông lại
cho những kẻ đã bị ta đánh cắp.

Roland bước đi ba bước.
– Hãy ngừng lại, thưa chủ nhân! Arétin hốt hoảng kêu lên.
– Ông có nhất định nói chưa?
– Tất cả những gì ngài muốn, thưa chủ nhân!
– Nào hãy xem, ông sẽ lãnh bao nhiêu đối với sứ mạng đó?
– Năm ngàn ê-quy tất cả. Tôi đã lãnh trước phân nửa.
– Tốt. Tối nay, số tiền năm ngàn ê-quy sẽ có nơi nhà ông. Những gì

ông đã nhận sẽ là một số tiền phụ nho nhỏ.

– Chà! thưa chủ nhân...
– Bây giờ, Roland nghiêm trang bảo, hãy nói đi. Và nên hiểu rằng

một lần khác có thể ta sẽ không sẵn sàng có kiên nhẫn như ngày hôm
nay. Chúng ta đã ký kết một hiệp ước. Ta triệt để tuân theo những lời
giao ước của ta. Ông cũng phải tuân theo những lời giao ước của ông.
Ta thề với ông rằng từ mười phút qua, sinh mạng của ông chỉ còn đính
có một sợi chỉ.

Arétin tái mét ra hiệu rằng ông ta chịu phục tòng.
– Ta lắng nghe ông nói... Roland bảo với một giọng vắn tắt.
Bấy giờ Arétin bắt đầu kể lại từng chữ và từng chi tiết cuộc hội kiến

của ông với thủ tướng Foscari. Ông khai triển phương diện chính trị sứ
mạng của mình sau khi trình bày những điều khoản, và Roland không
tự ngăn được lòng thán phục cho sự sáng suốt tinh tế của người đàn
ông này.

– Không ngờ, chàng nghĩ, Foscari đã tìm được dưới tay một nhà

ngoại giao vào bậc nhất. Có thật nhà ngoại giao này được Bembo là kẻ
am tường tiến cử cho ông ta...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.