ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 294

mất hút trong bóng tối bên trái và bên mặt, dường như đi theo con
đường của ngôi vườn.

Roland tự buông mình rớt trở vào trong ngôi vườn.
Chàng đi cắt theo đường chéo và tìm lại bức tường rào, dùng sức

mạnh cườm tay rút lên, chỉ ló qua có chiếc đầu. Một cái liếc mắt đã cho
chàng tin chắc rằng phía bên này cũng bị canh giữ. Chàng làm lại cuộc
thử nghiệm ở một điểm thứ ba, và cũng những bóng người hiện ra, lặng
lẽ, bất động.

Ngôi vườn bị bao vây ở khắp nơi!...
Bấy giờ Roland hiểu.
Vào lúc đó, chàng tìm lại tất cả sự bình tĩnh. Những ảo ảnh biến mất;

những giấc mộng đau đớn và tình yêu xóa tan. Ở nơi chàng chỉ còn
sống có bản năng của con thú bị lùng bắt đang muốn chạy trốn.

Thong thả, rất bình tĩnh, chàng đi về trung tâm ngôi vườn, về hướng

cây bách hương.

•••

Nhưng vào lúc chàng bắt đầu bước đi, chàng nghe sau lưng mình

một tiếng động nhẹ. Chàng quay lại và thấy một cái đầu ló cao lên khỏi
đầu tường; một lúc sau, một cái đầu khác xuất hiện, rồi một cái đầu
khác, từng chỗ từng chỗ.

Những bóng đen hồi nảy bắt đầu di động và trèo qua tường.
Ở khắp xung quanh chàng, Roland thấy đầu bức tường lởm chởm

những vật chuyển động và lặng lẽ; có những tiếng lướt nhẹ như là có
hàng trăm con rắn bò tràn ngập ngôi vườn, rồi bỗng nhiên không còn gì
nữa: bọn cảnh binh đã nhảy vào trong vườn, không gây tiếng động.

Vào phút đó, ý nghĩ của Roland, là:
– Ai đã báo cho họ biết... Ai tố cáo ta?...
Chàng mỉm một nụ cười và lẩm bẩm:
– Imperia!...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.