ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 306

Nàng đã ruồng bỏ ông ta, trong lúc ông ta bị khổ sở, và tại sao, để bảo
đảm cho thân phụ nàng, nghĩa là, ở trong đáy lòng của nàng, một sự
thỏa mãn về tham vọng!...Việc phản bội đầu tiên! Và, dù sao việc đó
cũng không liên quan đến ta. Nhưng cái việc liên quan đến ta, là đến
lượt ta bị nàng phản bội, ông gầm vang và càng điên tiết lên. Vì việc
đó, ta đang hỏi tội nàng. Đó là quyền của ta. Ta buộc tội nàng. Nàng
hãy tự biện hộ nếu như nàng có thể làm, hoặc là hãy thú nhận nếu như
nàng có can đảm!

Ông đứng sát bên nàng.
Bàn tay ông co rúm trên cán cây dao găm.
Léonore hiểu rằng giây phút cái chết của nàng đã đến. Trong một ý

tưởng kéo dài bằng một ánh chớp, nàng tự nhủ rằng như thế tốt hơn và
tất cả sẽ kết thúc; rồi, tức khắc, nàng nhớ lại Roland còn bị nhốt ở trên
kia, nàng nghĩ khủng khiếp đến việc chàng sắp bị bắt đã đem đến một
sự biến đổi trong lòng nàng. Nàng muốn ít ra cần phải sống thêm được
vài giờ. Và nàng đáp lại:

– Altieri, ngài đã lầm: Tôi không thuộc quyền phán xử của ngài.
– Nàng muốn nói gì? Ông ấp úng.
– Tôi muốn nói rằng nếu như sáng mai, người ta không thấy tôi, một

người bạn thân đáng tin cậy sẽ bỏ vào trong thùng thơ tố cáo cái bằng
chứng rằng ngài đại úy thống lĩnh âm mưu cùng với các sĩ quan của
ngài chống lại thủ tướng và Hội đồng Thập nhân chế. Giờ đây, hãy đâm
đi!

Cây dao găm giơ lên sút khỏi bàn tay của Altieri.
Người chồng của Léonore thối lui vài bước và té nhào lên một chiếc

ghế bành như bị sét đánh... Rồi, gần như lập tức, ông ta nhảy vội đến
cửa, quan sát kỹ lưỡng ngôi vườn.

Không một người nào! Đêm tối và im lặng!
Đến lúc đi trở vào, ông run rẩy; ông liếc một ánh mắt khủng khiếp

khó tả lên Léonore đang nín lặng, thản nhiên, bất động, dường như
không có mặt ông ta ở đó. Người đàn ông này, giây phút trước, điên tiết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.