ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 325

Nàng thiếu nữ bước đi như trong giấc mơ, với tâm trạng vô cùng bối

rối.

Nàng thấy người ta lôi cô vào một ngôi nhà với vẻ bên ngoài bẩn

thỉu. Người ta đưa cô lên một cầu thang trơn trượt, người ta đẩy cô vào
một gian phòng rồi cô nghe cửa khóa ba vòng. Lần này Sandrigo thấy
không cần phải cho cô một lời giải thích nào cả.

Điên cuồng vì sợ hãi, nàng thiếu nữ gieo mình lên một chiếc ghế và

bắt đầu khóc nức nở.

Không để mất thời gian, Sandrigo vội vã đi thẳng đến dinh thự của

Imperia.

Sau một hồi thương thuyết với bọn gia nhân của nàng kỹ nữ, cuối

cùng ông được cho vào gặp mặt nàng.

– Thưa phu nhân, ông đột ngột nói, con gái của bà mới đây vừa bị

bắt cóc.

Imperia giật mình, bỗng bị xâm chiếm bởi một hy vọng bất ngờ. –

Làm thế nào ông biết được việc ấy? Nàng hồi hộp hỏi.

– Chỉ cần tôi biết là đủ, thưa phu nhân, Sandrigo nói với nụ cười.

Vậy thì, Bianca con gái của bà đã bị bắt cóc bởi một người đàn ông
muốn làm hại bà rất nhiều...

– Một người đàn ông mà tôi đã giết chết! Nàng gầm lên.
– Trừ ra ông ta không bị chết vào tay tôi... Này, chúng ta sẽ bàn luận

vấn đề đó sau này, thưa phu nhân. Trong lúc này tôi chỉ đơn giản đến
nói với bà rằng tôi có thể tìm lại được đứa con của bà.

– Nó ở đâu? Ông hãy nói đi!...
– Tôi sẽ nói với bà việc đó chừng nào chúng ta đã thỏa thuận với

nhau một vài việc.

– Những việc nào? Hãy nói đi! Ôi! Hãy nói mau!
Tất cả những gì ông muốn!... Ông có gặp con gái tôi sao? Con

Bianca của tôi! Ôi! Nếu như ông có một trái tim, xin chỉ nói với tôi
rằng nó không chịu cực khổ, rằng nó không bị nguy hiểm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.