ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 355

– Việc gì nào? Thủ tướng hỏi.
– Chiếc đầu của Roland Candiano! Tên cướp trả lời.
Foscari thản nhiên.
Ông đã tập từ nhiều năm nay tạo ra một gương mặt vô cảm giác,

cũng như linh hồn của ông ở bên trên những tình cảm tầm thường lay
chuyển những người đàn ông khác.

Sự thực, ông cảm thấy một nỗi hân hoan to lớn.
Chừng nào Roland còn sống và còn tự do, Foscari còn cảm thấy bị

trói buộc và không dám thực hiện gì cả.

Trong khi ấy, Sandrigo tiếp tục:
– Bằng cớ về những gì tôi đưa ra, thưa đức ông, tôi bắt đầu để nói

với ngài rằng tôi đã giết chết Scalabrino. Người đàn ông này không có
là gì cả đối với tôi. Nhưng gã đối với ngài là một sự nguy hiểm ghê
gớm.

– Đối với ta? Thủ tướng kiêu ngạo hỏi.
– Đối với ngài... Hoặc là đối với nước Cộng hòa, thưa đức ông. Tôi

tưởng rằng việc đó cũng như nhau.

– Và vì sao mà tên cướp đó có thể là một sự nguy hiểm?
– Gã là cánh tay mặt của Roland Candiano... Roland mưu tính,

Scalabrino thi hành. Với hai người, họ rất mạnh mẽ. Roland còn một
mình sẽ suy yếu hơn, mặc dù vẫn còn cực kỳ hùng mạnh.

– Cực kỳ hùng mạnh?
– Phải, thưa đức ông. Vị Đại Pháp quan của ngài có nói với ngài rằng

Roland Candiano cầm đầu một đạo binh thật sự gồm những tên cướp.
Ngài cần phải giả thiết những gì ông ta có thể thực hiện. Còn về mục
đích thật sự mà ông ta theo đuổi, việc đó không liên quan đến tôi. Chỉ
cần tôi nhắc lại với ngài rằng, một mình, tôi có thể gây nguy hại đến
Roland, bởi vì tôi biết ông ta ở đâu và làm thế nào để tấn công ông ta...
Hãy để cho tôi nói tiếp, thưa đức ông! Sau đó ngài sẽ xét đoán. Tôi
khởi đầu bằng giết chết Scalabrino. Không lợi ích gì cho cá nhân tôi và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.