ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 388

Những giọng nói thấp nhưng rất rõ ràng.
Đó không phải là những giọng nói đàn bà như nàng đã tưởng lúc

đầu: đó là giọng nói đàn ông.

Nàng nhận ra ngay những giọng nói và dùng tất cả sức lực còn lại để

không làm một cử chỉ nào cả, để trấn áp sự ghê tởm muốn trào dâng lên
đôi môi của nàng.

Những giọng nói mà nàng vừa nhận ra, đó là của Altieri và của

Dandolo – của người chồng và của người cha nàng!...

– Việc đó kéo dài năm ngày!... Altieri nói. Năm ngày ghê gớm đầy lo

sợ và khủng khiếp!...

– Vậy là nó đã nói! Dandolo nói tiếp.
– Nàng đã nói... Nàng còn nói nữa... Ngay sau khi sự mê sảng trở lại,

nàng trình bày tất cả cuộc âm mưu và thốt ra nhiều tên...

– Tên của ta! Dandolo hổn hển hỏi.
– Không! Tất cả ngoại trừ tên của ngài.
Có một giây phút im lặng.
Léonore nghe một tiếng thở dài khàn. Đó là thân phụ nàng đứng sát

bên nàng, vừa thở mạnh khi cảm thấy được yên lòng.

Nàng hiểu rõ tất cả!
Nàng đã bị mê sảng, nàng đã nói ra những gì nàng biết, và Altieri đã

ở trong phòng để canh giữ nàng!...Và bây giờ, ông ta kêu gọi đến
Dandolo, thân phụ của người đàn bà hấp hối, chắc chắn để lấy một
quyết định ghê gớm nào đó.

– Có lẽ, Altieri nói tiếp, nàng không biết rằng ngài thuộc vào trong

bọn của chúng tôi; hoặc có thể là ở trong cơn mê sảng của nàng, cái ý
nghĩ không tố cáo ngài, ngài là thân phụ, vẫn còn sống ở trong lòng
nàng...

– Vậy là nó nói ra tất cả!... Tất cả, ngoại trừ tên của ta!
– Tất cả ngoại trừ việc đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.