ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 431

ông ta: – Đọc đi... đọc hết... Ta muốn biết hết...

Với giọng trầm trầm, Bembo bắt đầu đọc như là ông ta đọc một bài

kinh nguyện buồn tẻ:

“Ngài Jean de Médicis danh tiếng đã chết... Vị lãnh chúa yêu mến,

đối tượng của lòng thương mến và ngưỡng mộ vô biên của tôi, có thể
nói là tắt thở trong tay tôi, hoặc ít ra ở dưới mắt tôi. Ngài đã bị trúng
một phát đạn súng thần công ở chân vào sáng thứ ba khi đến gần thành
lũy Governolo – những người khác nói là một phát súng ngắn. Với tính
táo bạo thường lệ của ngài, ngài đi tới hầu như một mình, chỉ đem theo
hai sĩ quan tùy tùng. Hai người bạn đồng hành ngã xuống đầu tiên.
Ngài là người thứ ba bị thương bởi một người đàn ông lạ mặt không
phải ở Governolo, mà không một ai biết. Tuy nhiên, nhiều người xác
nhận rằng người đàn ông đó là dân Venise, và một vài người còn thề
thốt rằng họ nhận ra nguời đó là con trai của một vị thủ tướng xưa ở
Venise...".

– Roland Candiano! Foscari lẩm bẩm với một nụ cười tái mét.
– Định mệnh! Bembo gầm lớn.
– Đọc tiếp! Hãy đọc tiếp!...
Bembo đọc tiếp bức thơ:
“Khi ngài vừa mới bị thương rất nặng, toàn thể quân đội đều xúc

động vì buồn phiền và sợ hãi. Không còn táo bạo và vui vẻ! Mọi ngươi
đều quên bản thân mình để xót thương cho số phận đã đe dọa vị quận
công cao quý vào lúc ngài mới bắt đầu những chiến công mới. Người
ta nói đến tương lai của ngài đang rộng mở, về những ý định lớn lao
của ngài, về những gì ngài có thể thực hiện, về tính liều lĩnh của ngài
không ai sánh bằng, về tài tiên liệu của ngài, và đề tài đánh giặc mãnh
liệt của ngài, và về mưu kế tuyệt diệu của ngài. Thế mà, tuyết rơi dưới
sự nồng nhiệt của những lời thương tiếc chung của mọi người

*

.

Cuối cùng, ban đầu được đưa vào Governolo, kế đó ngài được giao

trả cho những quân sĩ dũng cảm của ngài đến tìm vừa than khóc và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.