ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 434

những quyền hạn tối cao. Tôi mang ơn ngài rất nhiều. Và tôi sẽ nhớ
mãi đến suốt đời một ân nghĩa sâu nặng xứng đáng cho ngài và cho cả
tôi, cũng xứng đáng đối với kẻ đã muốn cho tôi được ngài phái đến gặp
Jean de Médicis.

Xin tha lỗi cho tôi vì không tự mình mang đến cho ngài, cùng với cái

tin buồn này, tấm lòng thương mến và ngưỡng mộ mà ngài đã gợi hứng
cho tôi. Những dòng lệ không ngừng chảy từ đôi mắt của tôi chắc chắn
sẽ ngăn không cho tôi thốt ra lời.

Thưa đức ông, tôi là người gia nhân rất trung thành và rất phục tùng

của đức ông danh tiếng".

“Pierre Arétin”.

Bembo đọc xong bức thơ, lặng lẽ như thủ tướng. Foscari dường như

bị thối chí. Người đàn ông rất mạnh mẽ đó, từ nhiều năm trường, không
ngớt theo dõi với một sự nghiêm khắc khôn nguôi con đường hướng
thượng mà lòng tham vọng của ông đã tự vạch ra, người mà cho đến
nay không để cho bị quật ngã bởi vận rủi hoặc để cho bị choáng váng
bởi vận may, lẩm bẩm với một sự ê chề rõ rệt:

– Thật là một điều bất hạnh ghê gớm.
– Bất quá đây chỉ là một sự thất bại, Bembo nói.
– Một sự thất bại có thể khởi đầu cho một tai biến.
– Thưa đức ông, tôi được thấy ngài tỏ ra bình tĩnh hơn trong nhiều

trường hợp nguy hiểm hơn.

– Là vì lúc ấy chỉ có riêng những trường hợp hăm dọa mà thôi.
– Ngài muốn nói gì, thưa đức ông?
Thủ tướng đứng dậy, cầm bức thơ của Arétin đọc để tin chắc rằng đó

là sự thật không còn nghi ngờ gì nữa.

Ngón tay của ông đặt lên dòng chữ thuật lại cảnh hấp hối của Đại-

Quỷ, đọc lại những lời nói bí mật đã thoát ra trong cơn mê sảng của
ông.

Bembo rung động.
– Kẻ xử tội đang đi đến! Ông ta lẩm bẩm vừa đọc lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.