ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 436

– Cuối cùng là ngài! Arétin kêu lên vừa trông thấy Roland. Tôi xin

thú thật với ngài rằng tôi bắt đầu buồn chán.

– Không một ai nghi ngờ rằng ông còn ở lại Venise?
– Tôi bảo đảm. Mệnh lệnh thật rõ ràng. Chắc ngài đã nhận thấy?
– Ông có đi ra ngoài một lần nào không?
– Cả ban ngày lẫn ban đêm.
– Những người trong nhà?
– Đều tưởng rằng tôi đi khỏi, cho đến những nàng Arétine đáng

thương của tôi mà có lúc tôi nghe than thở về việc chủ nhân bọn nó đi
vắng! Chỉ riêng một mình tên gia nhân tiếp ngài biết mà thôi.

– Tốt lắm, thầy Arétin.
Roland ngồi xuống trầm ngâm.
– Tôi có thể hỏi ngài được chăng? Pierre nói.
– Cứ hỏi.
– Ngài đã gặp Jean de Médicis?
– Ta đã gặp ông ta.
– Ngài có nói chuyện với ông ta?
– Ta có nói chuyện với ông ta.
– Về sứ mạng của tôi?
– Về sứ mạng của ông.
– Chà! Chà!... Ông ta đã nói sao?... Ông ta đã làm gì?... Và chính

ngài?... Xin lỗi, có lẽ tôi đã để bị lôi cuốn?

– Không có chút nào. Không có gì giấu giếm giữa hai chúng ta, và

lòng hiếu kỳ của ông sắp được thỏa mãn... Ông đang ngồi trước bàn,
ông sẽ viết...

– Cho ai?
– Cho thủ tướng Foscari.
– Cho thủ tướng?
– Việc đó làm ông ngạc nhiên? Ông không cần phải viết một cái báo

cáo chính xác về sứ mạng của ông sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.