ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 476

– Juana đáng thương! Tội nghiệp cho cô bé Juana! Roland nghĩ thầm

vừa ngó sững nàng với một ánh mắt xót thương vô hạn.

Chàng cầm lấy hai bàn tay nàng:
– Em thương yêu gã đàn ông đó nhiều lắm sao!...Chàng lẩm bẩm.

Em có biết rằng gã đã muốn giết chết Scalabrino không?

Nàng không trả lời.
Chỉ một cái rùng mình mạnh hơn chứng tỏ những sự đau lòng của

nàng.

– Đây là một điều bất hạnh lớn, Roland nghĩ. Chàng nói tiếp:
– Ta sẽ đưa thân phụ ta đến một nơi an toàn. Chính em cũng được

yên thân ở nơi đó... Em gái yêu dấu của ta, ta kính trọng nỗi khổ đau và
mối tình chung thủy của em... Nhưng hãy để cho ta hướng dẫn em...
Hãy cùng đi với thân phụ ta...

Juana nhìn thẳng vào mặt chàng.
Một quyết định đau đớn hiện lên nét mặt nàng. Roland bị xúc động

bởi vẻ tái xanh và vẻ hốc hác trên gương mặt đó.

– Thưa đức ông, Juana nói với một giọng bình tĩnh, dường như

những gì nàng sắp nói đã được quyết định từ lâu trong tâm trí của nàng,
thưa đức ông, xin tha lỗi cho tôi... Tôi chờ ngài trở về... để nói với
ngài...

– Nói đi, em gái yêu dấu của ta, hãy nói đi đừng lo ngại... Hãy bạo

dạn nói tất cả với ta, bởi vì dù em có nói gì đi nữa, ta vẫn giữ một lòng
tri ân đến hết cuộc đời ta. – Thưa đức ông, tôi không thể ở lại bên cạnh
thân phụ của ngài... Thưa đức ông, xin tha thứ cho tôi, tôi cần phải đi
đến Venise...

– Đây là những gì ta lo sợ, Roland lẩm bẩm.
Và chàng lớn tiếng nói tiếp:
– Đến Venise!... Vậy thì, được, em sẽ đi với ta...Cùng với

Scalabrino... Cùng với hai người anh trai thương mến em!... Sẽ bảo vệ
cho em, sẽ che chở cho em...

Juana lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.