ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 505

– Thưa đức ông, Sandrigo nói. Tôi vừa ra khỏi nhà của phu nhân

Imperia. Vì tôi thúc hối bà ấn định ngày hạnh phúc cho tôi, cuối cùng
bà trả lời cho tôi nguyên văn: “Hãy đi đến xin lời chỉ dẫn của ngài hồng
y Bembo trước khi chúng ta quyết định cái gì dứt khoát”, cho nên tôi
đến đây chờ đợi ngài, và không muốn nhắc lại những lời giao ước của
chúng ta...

– Ta không quên, ngài nên tin đi, ông bạn thân mến.
– Tôi tin chắc việc đó, Sandrigo nói với một nụ cười tinh quái. Nên

không muốn nhắc lại ngài những gì ngài đã hứa với tôi, tóm lại ngài
còn nợ tôi tính mạng...

– Ngài không muốn nhắc lại ta, Bembo ngắt lời thêm lần nữa với

một giọng ngượng nghịu, nhưng ngài không quên lập lại những gì ta
đang thiếu ngài...

– Ngài muốn gì nào, thưa đức ông! Tôi không tin chút nào đến lòng

tri ân, tôi, và tôi mong rằng kẻ đã giúp công cho người khác cần phải
như người kế toán tốt, phải ghi chú những gì người ta còn thiếu mình...

– Tôi yêu cầu ngài ấn định ngày cử hành hôn lễ.
– Vậy thì, Bembo trả lời không do dự, càng sớm càng tốt!
Nét mặt của Sandrigo sáng rực.
– Đấu thủ dữ dội, viên hồng y nghĩ thầm, không kém ghê gớm hơn

gã Arétin trung hậu đó.

Dù tự cho là người sành tâm lý, viên hồng y cũng bị lầm.
Sandrigo nói chuyện như kẻ vũ phu.
Còn Arétin uốn cong mình như cây sậy để rồi đứng dựng lên sau cơn

gió bão.

– Càng sớm càng tốt! Tên cướp xưa kêu lên. Chà! Cuối cùng đây là

một lời nói biết điều. Nhưng mà câu nói “càng sớm” có nghĩa gì?

– Đến lượt ta, ông bạn thân mến, nhắc lại ngài những sự giao ước

của chúng ta. – Ngài nói đi.

– Ngài có thề sẽ mang Roland Cardiano đến cho chúng ta, chết hoặc

là còn sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.