ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 548

những gì, Juana. Chà! Dù cho ta là sĩ quan của đội cung thủ ở Venise,
dù cho ta đã mặc bộ trang phục được người ta kính trọng, dù cho ta đã
được sự tri ân của vài nhân vật quan trọng như là ngài giám mục và
ngài thủ tướng, ta sẽ không bao giờ quên được những thú vui và sự say
mê của cuộc sống tự do ở trên núi... Ta đã bị đuổi ra khỏi núi, Juana! Bị
đuổi như là một tên đầy tớ, ta là vị sơn vương đã được mọi người kinh
sợ! Một người đàn ông đến đánh bại ta, làm cho ta phải kêu thét lên đau
đớn và than khóc vì tức giận điên cuồng trước mặt các nhóm cướp của
chúng ta. Ta đã bỏ chạy một cách nhục nhã. Nhưng những giọt nước
mắt mà ta buộc phải nuốt vào bằng biết bao giọt mật đắng rơi vào trong
tim ta... Cho nên, bây giờ Roland Candiano lại đến tìm ta? Ôi! cám ơn,
cô bé Juana, đã đến đây báo trước cho ta! Gã khốn nạn! Nàng sắp nói
hết tất cả với ta, phải không? Nàng đã nghe lén được những ý định của
gã? Nàng biết rõ nơi gã ẩn náu?... Đừng sợ hãi, Juana; hãy nói xem ta
có thể gặp ông ta ở đâu, và chỉ trong một giờ nữa thôi Roland Candiano
sẽ không còn sống.

– Sandrigo, Juana nói, chàng không được giết chết Roland Candiano.
– Ta không được giết chết ông ta?
– Không.
– Ai sẽ ngăn cản ta?
– Tôi.
– Nàng có điên không!
– Chàng hãy nhìn kỹ tôi, nàng buồn rầu nói, tôi có dấu hiệu gì điên

khùng không?

– Ta không hiểu nàng. Nàng nói rằng nàng muốn đến để cứu ta thoát

khỏi tay Roland Candiano, đồng thời nàng lại ngăn cản ta không cho
sát hại ông ta?

– Tôi đã nói đúng những gì tôi đã nói. Sandrigo.
Chàng nghe đây, nếu như Roland Candiano sát hại chàng, tôi sẽ chết

vì tuyệt vọng. Vì thế nên tôi đến đây để cứu chàng. Nhưng trước khi sát
hại ông ta, chàng cần phải giết chết tôi đã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.