ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 575

– Con đã bị một cơn choáng váng, Imperia nói, nhưng sẽ hết ngay

con ạ.

– Phải, con tin chắc không có gì cả.
– Đây này, uống đi, Imperia nói tiếp, rồi đưa cho con gái một ly

thuốc bổ.

– Không, không, Bianca kêu lên với một sự khủng khiếp, sự từ chối

mang nhiều ý nghĩa.

– Con không muốn uống sao?
– Thật vô ích, con cảm thấy hoàn toàn hồi phục, con xin thề với mẹ...

Nhưng, chúng ta đã nói gì, vào lúc con mắc phải cơn choáng? À phải
rồi! Rằng đêm nay mẹ sẽ tổ chức một cuộc lễ lớn, phải không?

– Thật vậy, con trẻ, chúng ta cũng có nói đến những chuyện khác.
– Chúng ta đừng nên nói gì cả, con van mẹ, đừng gì cả, chỉ nên nói

đến cuộc lễ mà thôi. – Mà con đã từ chối tham dự.

– Con có nói như thế sao?... Vậy thì, con đã lầm...
Con muốn tham dự, con muốn thấy...
– Thật sao? Imperia ngạc nhiên kêu lên.
– Phải, phải, thật sự... Hãy đi đi... Để cho con mặc quần áo... con

muốn được xinh đẹp, theo như lời mẹ bảo.

Imperia choáng váng, đi ra không thấy rằng Bianca không còn thốt ra

tiếng gọi mẹ nữa, không nhận thấy những lời nói liếng thoắng cuồng
nhiệt của con gái mình. Vả lại, nàng quá bận lo nghĩ về những gì đang
xáo động trong lòng nàng. Với tất cả sự ghen tương mâu thuẫn, nàng
lẩm bẩm:

– Tại sao nó thay đổi ý kiến?... Tại sao bây giờ nó muốn làm cho

xinh đẹp để đi dự cuộc lễ đó?...Bianca còn ở lại một mình, bắt đầu
đóng kín cửa phòng.

Khi những thị tỳ của nàng gõ cửa xin giúp nàng mặc quần áo, nàng

bảo rằng nàng sẽ tự mặc lấy, dặn họ đừng quấy rầy nàng với bất cứ một
lý do nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.