ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 620

là không xa ngôi nhà xưa nơi thủ tướng phu nhân Silvia đã chết, nơi mà
Juana đã cư ngụ khá lâu, nơi mà Roland đã suýt bị Bembo bắt được.

– Chúng ta hãy trở về dinh thự, bấy giờ Sandrigo bảo.
– Thêm một lúc nữa, linh hồn yêu dấu của thiếp, Imperia đáp lại.
– Trời đã khuya...
– Cái giờ này không làm cho chàng ngây ngất cũng như thiếp sao?

Trời có khuya cũng mặc kệ... Tình yêu của chúng ta chiếu sáng đêm
nay, và giây phút này quá êm ái, có một cảnh đẹp hoàn toàn, làm cho
thiếp muốn kéo dài mãi cho đến vĩnh viễn.

– Là vì...
– Hãy nói ra tất cả ý nghĩ của chàng.
– Vậy thì, ta muốn gặp Bianca.
Lời nói quá bất ngờ, với một sự trơ trẽn hiếm có vào một lúc như thế

khiến cho Imperia rùng mình. Trong một lúc, người mẹ bỗng thức tỉnh
và phẫn uất. Một tia lửa của tình mẫu tử mà nàng đã dập tắt lại bừng
sáng. Nàng run lên...

Nhưng liền sau đó, nàng nghĩ đến việc bỏ trốn của Bianca và nàng đã

để Bembo đuổi theo dấu vết của nàng thiếu nữ. Biết bao nhiêu biến cố
và ý nghĩ khác nhau va chạm nhau trong tâm trí của nàng, đã gây cho
nàng một sự mệt mỏi lạ lùng. Trí óc của nàng bị kích thích quá độ bởi
sự xuất hiện của Roland, bị nguy kịch, thêm vào đó bởi một giờ tình
dục mê loạn, bị lung lay, nàng gần như chìm đắm trong sự điên loạn.

– Bianca! Nàng kêu lên với một tiếng cười lớn bi thương.
– Phải, Bianca! Sandrigo ngạc nhiên và lo sợ nói.
Cái ý tưởng đột ngột nói hết cho người tình nhân của mình nghe, để

khiêu khích ông ta, để thuyết phục ông ta, để giữ ông ta lại cho riêng
mình, cái ý tưởng đó đã áp đặt lên nàng một cách mạnh mẽ.

– Chàng muốn gặp nó lắm sao? Nàng hỏi.
– Điều đó chẳng phải là quyền hạn của ta sao?
– Nhưng mà gặp nó vào giờ này... Cần phải đánh thức nó dậy...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.