ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 644

đời đã tỏ ra quá buồn thảm cho tuổi thanh xuân của nàng. Nói đi, ôi!
Hãy nói đi, xin thương hại, có phải ta không làm cho nàng động lòng
không? Có phải rằng tình yêu tuyệt đối của ta không đánh thức ở nơi
nàng một sự trắc ẩn nào?...

– Không, Bianca nói.
Bấy giờ ông phát một tiếng nức nở giận dữ điên cuồng. Những giọt

nước mắt đốt cháy đôi mắt ông bởi ngọn lửa dục tình dã man, một vòng
đỏ viền quanh mí mắt ông! Ông không nói gì nữa cả.

Bianca trân mình, chuẩn bị hết tất cả sức lực để chống cự; nhưng hai

bàn tay của nàng vẫn để khoanh ở trên ngực.

Bembo bước tới một bước. Ông thở hổn hển:
– Vậy hãy thuộc về ta...
Và vì nàng không nói gì cả, đột nhiên ông xông vào mình nàng với

một tiếng gầm vang, mắt tóe lửa, đầu óc mê sảng.

Cùng một lúc, ông nhảy ngược ra phía sau với một tiếng kêu đau

đớn.

– Chà! Đồ gian xảo! Đứa con gái gian xảo!...
Những lời nhục mạ giờ đây tuôn tràn ra từ cửa miệng nhăn nhó của

ông, trong lúc ông xoay quanh Bianca vừa ve vẩy bàn tay nhỏ máu
ròng ròng.

Bianca cầm trong bàn tay co rúm của mình một cây dao găm mũi

nhọn nhỏ xíu, thật đẹp đẽ nhưng bén ngọt, nó là một kiệt tác giết người
xinh xắn của một nhà làm võ khí danh tiếng ở Milan.

Bembo xông vào thêm một lần nữa và vội lùi lại, trúng thương ở

cánh tay.

Bianca đứng bất động, nhưng chú ý, nín thở, lạnh giá vì khúng

khiếp, kinh hãi vì sự liều lĩnh của chính mình, không làm một cử động
vô ích; một sự bình tĩnh lạ lùng che chở cho nàng; và cái viễn ảnh
mạnh mẽ của nàng được gia tăng bội phần do sự nguy hiểm làm cho
nàng nhìn thấy hoặc là đoán trước cuộc tấn công.

Cuộc giao đấu lặng lẽ kéo dài một lúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.