ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 653

về nhà.

– Thật khinh suất biết bao!
– Ô hay! Ta trông thấy bao nhiêu việc khác; ta hoàn toàn yên tâm đi

về hướng dinh thự này! Bỗng nhiên...Chà! Lần này, đúng là có người
gõ cửa!

– Không phải đâu, đó là chiếc tủ này đã kêu răng rắc.
– Ta cũng nghĩ như vậy. Đột nhiên, trong bóng tối, ta thấy hiện lên

độ ba chục tên thích khách, trong số họ ta nhận ra những gã ganh tỵ của
ta hồi lúc nãy. Họ liền bao vây ta, ta thấy quanh mình phủ đầy gươm và
dao găm. Bấy giờ, ta phải làm thế nào?

Đến đây Arétin đứng lên, rút thanh gươm của mình ra hươi một vòng

lớn và đứng thủ thế.

– Lẹ làng như ánh chớp, ta giơ cao thanh gươm, đỡ bên tả, gạt bên

hữu, ta đâm thẳng, ta chém ngang, thanh gươm của ta quay cuồng... đến
nỗi mà, mươi phút sau, bốn chục kẻ địch của ta đều bỏ chạy tán loạn...

Vừa nói như vậy, Arétin vừa đâm chém vào khoảng không, vừa thuật

vừa đánh gươm, lồng lộn điên cuồng, khiến cho các nàng Arétines,
miệng há hốc, tin tưởng thán phục. Bởi vì thầy Arétin hiền lành không
lấy làm xấu hổ để thú nhận sự nhát gan của mình với một người đàn
ông như là Roland hoặc là Jean de Médicis. Ngược lại, ông muốn triệt
để được xem như là một danh tướng trước mắt những nàng hầu của
mình. Đó là một nhược điểm. Có con người vĩ đại nào không mắc phải
những nhược điểm đâu!

Kể xong câu chuyện, ông bỗng nhiên ngừng lại, đầu nhọn thanh

gươm chống lên mũi chiếc giầy, ông nhún nhường tiếp nhận những lời
nhiệt liệt hoan hô của các nàng Arétines.

Một nàng rót đầy ly rượu dâng cho ông.
Arétin cầm ly rượu đưa lên miệng.
Nhưng đôi môi ông chưa đặt lên miệng ly thì một nhát đập dữ dội

vang dội ở cánh cửa lớn tòa dinh thự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.