ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 655

táng và sự hành lạc. Nàng ngã mình xuống chiếc ghế mà Arétin vội
vàng đưa đến cho nàng...

– Thầy Pierre, Bembo nói, đây là một điều bí mật quan trọng được ta

giao phó cho lòng danh dự của ông. Cô gái này phải được giấu kín
trong vài ngày ở Venise. Ta nghĩ rằng không có nơi nào nàng được an
toàn hơn là ở nơi nhà ông, bởi vì ở đây nàng sẽ được giao phó cho các
nàng hầu của ông.

Arétin nghiêng mình trước cô gái bất hạnh với một sự xót thương

thành thật được Bembo xem như là một nỗ lực đóng kịch đáng khen.

– Bởi vì tiểu thơ cho tôi được vinh hạnh tìm một nơi trú ẩn trong

ngôi nhà tôi, tôi có thể bảo đảm rằng tiểu thơ sẽ được đối xử như là ở
nhà của một người cha. Périna! Ông gọi, vừa đập tay lên bàn ra hiệu.

Bianca ngước lên nhìn Arétin với một ánh mắt biết ơn.
Périna, nàng hầu trẻ nhất, ít trơ trẽn nhất trong số những nàng

Arétines, cô gái có gương mặt hiền hòa và đôi mắt mơ mộng, hiện ra
theo tiếng gọi của vị chủ nhân và đứng ngạc nhiên.

– Lại gần đây, cô bé, Arétin nói. Nàng thấy người thiếu nữ này? Ta

đặt dưới sự bảo vệ của nàng; hãy xem cô như là một người em gái
chừng nào cô còn bằng lòng ở lại dưới mái nhà của chúng ta... Đi, đi,
cô bé...

Cảnh tượng đó sẽ lố bịch nếu như Arétin có đóng kịch theo như

Bembo đặt giả thiết. Nhưng mà Arétin rất thành thật. Vẻ mặt của
Bianca đã làm cho ông động lòng trắc ẩn.

Périna bước đến gần Bianca với một nụ cười dễ thương.
Cô thiếu nữ đáng thương, bị những sự xúc động khác nhau và quá

mãnh liệt làm cho hoảng hốt kể từ đầu hôm này, nhìn thấy nụ cười đó,
nét mặt cứng nhắc của nàng giãn ra, ngực nàng phồng lên, và cuối cùng
hai hàng nước mắt của nàng chảy dài...

– Tội nghiệp cho tiểu thơ, Périna nói dịu dàng, hãy đến cùng chị...

Chừng nào chị còn ở bên cạnh em, em chẳng có gì phải lo ngại...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.