ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 66

Sau người này đến người khác, bà thử gặp tất cả các nhân vật có

quyền lực để hy vọng nhờ họ sử dụng một thế lực nào đó. Những người
này từ chối nghe bà. Những người khác, sau khi nghe bà nói, khuyên bà
nên xa lánh Venise. Bà mang như thế những lời cầu khẩn của mình đi
khắp mọi nơi trong thành phố.

Một buổi chiều, trong lúc thất vọng, bà trở về và cố nhớ lại trong đầu

ai là người có thể thử van nài ngày hôm sau. Bà bỗng gặp một người
đàn ông vào buổi chiều của cuộc bạo động, đã chỉ định bà cho
Scalabrino.

– Bembo! Bà kêu lên với giọng ngạt thở.
Bembo đảo mắt xung quanh, rồi liếc nhìn con sông ở gần bên, thấy

người ta vẫn còn qua lại. Và ý nghĩ độc ác của người đàn ông bị cản
trở. Rồi sau khi chăm chú nhìn bà mẹ của Roland, ông ta mỉm cười và
làm một cử động, như đểä nói:

– Sau cùng, việc đó không đáng bao nhiêu!...
Hỡi ôi, không! Không cần phải giết bà nữa...
Trong lúc đó bà lão đáng thương tiếp tục khúc tiểu ca dao bi ai cùng

với sự bướng bỉnh cảm động của lòng bà.

Bembo tỏ vẻ xót thương, làm bộ lau nước mắt.
– Bà sẽ lấy làm lạ sao không có một ai đến để đòi hỏi sự tự do cho

anh Roland đáng thương, ông ta nói. Than ôi! ở đây có một lý do đau
đớn. Và tôi, tôi cũng ngạc nhiên sao người ta không dám nói lại với bà.
Nhưng mà tôi, tôi không phải là kẻ đao phủ. Nỗi buồn của bà làm tan
nát con tim của tôi, thưa bà. Và tôi sắp nói với bà... Bởi vì việc đó làm
tôi tức giận sao người ta lại để cho một người đàn bà như bà phải chạy
từ cửa này đến cửa khác để ăn mày, một sự thương hại không thể có
được...

Tên khốn nạn nhấn mạnh một cách độc ác trên những chữ làm nhục.

Bà Silvia buồn bã cúi đầu.

– Bà nên hiểu rõ tôi, thưa bà: tôi có nói một sự thương hại không thể

có được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.