ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 669

người nầy. Tuy nhiên, nàng cũng có một việc gì đó đáng lo sợ. Bởi vì
tôi biết chắc rằng nàng đang chuẩn bị để đi, chậm lắm là đến ngày mai,
nàng kỹ nữ Imperia sẽ rời khỏi Venise để đi đến Rome.

Bây giờ, Bembo suy nghĩ miên man.
– Và ngài thấy có việc liên quan nào, ông hỏi, giữa cái chết của

Sandrigo với việc ra đi của người kỹ nữ, và việc tấn công tòa dinh thự
của ta?

– Không có một liên quan nào, thưa đức ông. Tôi chỉ nói là có sự

trùng hợp. Nhưng mà sự trùng hợp đối với tôi dường như lạ kỳ; và tôi
tự hỏi xem những người đã sát hại Sandrigo, đã bắt buộc Imperia phải
đào tẩu, có phải là những người đêm hồi hôm muốn bắt lấy đức ông
không.

– Với ý đồ này, theo ý kiến của ngài?
– Làm sao tôi biết được? Có thể là sự trả thù cá nhân...
– Ngài cho rằng Roland Candiano có một mối thù để trả đối với ta

sao? Bembo kêu lên.

Viên Hồng y vừa thốt ra những lời nói đó thì ông ta đã cay đắng hối

tiếc. Nụ cười nở trên môi Gennero cho ông tin chắc rằng viên cảnh sát
trưởng có lắm điều bí mật.

– Dù sao cũng không đáng kể đối với ta! Ông nghĩ thầm với một sự

giận dữ điên cuồng. Cũng như Imperia, ngày mai ta sẽ lọt ra khỏi cái
vòng sắt mà ta cảm thấy nó đang siết chặt xung quanh mình ta... Ngày
mai ta sẽ chạy trốn! Ngày mai ta sẽ thoát khỏi!

– Dù thế nào đi nữa, Guido Gennero nói tiếp, trong một ít ngày, tôi

sẽ biết được sự thật về cuộc tấn công mà ngài đã là nạn nhân. Nhưng
trong lúc chờ đợi, nếu như tôi có một lời khuyên nhủ chân thành đối
với đức ông...

– Ngài hãy nói ra, ngài hãy nói ra...
– Vậy thì, ở vào địa vị của ngài, thưa đức ông, tôi sẽ không ngủ ở

đây tối nay, cả ngày mai, cả suốt một tháng tròn.

Bembo đứng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.