ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 672

thức ăn, thức uống là một việc quan trọng trong mọi việc quan trọng...
Theo Arétin nói, gian phòng ăn là thủ đô của một ngôi nhà. Bấy giờ
Pierre đóng tất cả cửa nẻo và gọi Bembo đi ra khỏi nơi ẩn núp, cả hai
ngồi vào bàn.

Hai người đàn ông ngồi ăn im lặng, mỗi người theo đuổi bởi những ý

nghĩ riêng của mình. Tuy nhiên, Bembo tỏ ra bình tĩnh, trong khi Arétin
càng lúc càng trở nên nóng nảy và lo sợ. Nhiều lượt ông thử bắt chuyện
với viên Hồng y. Nhưng ông ta chỉ trả lời từng tiếng một.

Bữa ăn xong, Bembo ngồi gần lò sưởi trong một chiếc ghế bành lớn

và dường như ngủ gà ngủ gật.

– Chà! coi, Arétin nóng nảy đi lại trong phòng vừa lầm bầm, bộ ông

ta định ở luôn trong nhà ta sao? Hình như là ông ta đã ngủ. Cuối cùng
việc đó sẽ kết thúc ra sao?

Bembo không có ngủ: Ông suy nghĩ và hoàn tất trù tính việc khởi

hành của ông. Tóm lại ông an toàn ở đây trong vài giờ đồng hồ; nếu
như người ta muốn tấn công ông, việc đó chắc chắn xảy ra ở tại dinh
của ông. Chỉ còn chờ đợi đêm xuống và ra khỏi Venise...

Tất cả vấn đề là làm sao cho Bianca quyết định.
Cuối cùng Arétin ngồi xuống viết trên một cái bàn được ông kéo đến

gần bên cửa sổ.

Thỉnh thoảng, ông liếc nhìn lên Bembo, dường như ông vẫn còn ngủ.

Tuy nhiên, ông quan sát thấy đôi khi viên Hồng y bị lay chuyển bởi
một cái rung động dữ dội.

Lần lần, bóng tối tràn ngập gian phòng. Buổi tối xuống rồi đêm đến.
Arétin từ lâu đã ngưng viết, ngồi tựa lên chiếc bàn, ngắm nhìn

Bembo với một sự hiếu kỳ trong đó bắt đầu một sự kinh hãi.

Bỗng nhiên, ông không còn nhìn thấy ông ta nữa.
Đêm tối đen ở trong phòng. Bếp lửa đã tắt ngấm.
Người thi sĩ rùng mình và lầm bầm một tiếng chửi thề; ông đứng lên

đi thẳng đến lò sưởi định thắp lên một cây đèn sáp. Nhưng một bàn tay
đặt lên cánh tay của ông, và ông nghe giọng nói khàn khàn của Bembo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.