ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 72

xuống, chàng có thể nhớ lại, chàng có thể suy nghĩ... kẻ khốn nạn!...

Thoạt đầu, chàng cảm thấy một sự ngạc nhiên bệnh hoạn khi chàng

nhìn lại hai bàn tay của mình. Cuộc chiến đấu mà chàng đã chống đỡ
lại những ngọn giáo của bọn đàn ông mặc giáp sắt còn hiển hiện trong
trí nhớ của chàng. Chàng nhớ lại việc đó chỉ mới xảy ra có vài giờ đồng
hồ, có thể là mới ngày hôm trước. Chàng nhớ lại mình đã bất tỉnh vào
lúc ghê gớm trong cuộc hành trình cha chàng. Chắc người ta đã đưa
chàng xuống ngục tối trong lúc chàng bất tỉnh. Việc còn lại không còn
hiện hữu đối với chàng nữa... Chàng chỉ nhớ rằng trong cuộc chiến đấu,
những bàn tay và cánh tay của chàng bị cắt, bị rạch hơn hai mươi chỗ
máu chảy lai láng.

Bây giờ nhìn đến hai bàn tay, những vết thương, chàng thấy rằng nó

đã thành sẹo!...

Thế việc gì đã xảy ra?
Chàng nằm dài trên đá lát ẩm ướt, nhắm kín mít đôi mắt, bịt chặt hai

lỗ tai. Suốt hai tiếng đồng hồ, giữa sự im lặng hoàn toàn trong ngôi mộ
của mình, chàng đã đặt ra rất nhiều câu hỏi mà không có lời nào để giải
thích!

Và bấy giờ lời giải cho bài toán rùng rợn đó hiện ra trước mắt chàng

trong tất cả sự khủng khiếp của nó:

Chàng đã bị điên!...
Việc đó kéo dài nhiều ngày, nhiều tuần hoặc có thể nhiều tháng!...
Và những chi tiết, những bằng chứng về giấc ngủ lâu dài trong đầu

óc chàng chợt đến chồng chất: mái tóc thật dài, râu mọc, những móng
tay móng chân dài thái quá, quần áo của chàng bị mòn sờn do sự cọ xát
trên nền đá...

Khi sức khỏe chàng được hồi phục sau cuộc chiến đấu vĩ đại của lý

trí, chàng đến ngồi trên chiếc giường đá của mình. Hai tay chống cằm,
cùi tay chống lên đầu gối, đôi mắt mở to nhìn lên khoảng không mù mịt
trong ngục tối và trên vực thẳm tư tưởng của mình, chàng ngẫm nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.