ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 738

– Không, thưa ngài.
Roland hiểu rằng người thủy thủ đã nói ra tất cả những gì ông ta

được biết và chàng không thể khai thác thêm một lời nói nào nữa.

Chàng quay sang người chèo thuyền, vừa đưa chàng đến:
– Mi có thể cung cấp cho ta giấy viết không?
Người đàn ông đi vào trong thuyền, ra hiệu cho Roland đi theo, gỡ

cây đèn treo ở đằng mũi và đi vào dưới chiếc lều. Tại đây, ông mở một
tủ nhỏ dưới chiếc băng cây bên trong chứa đựng hai ba chai rượu, bánh
mì, cá mặn và một nghiên mực.

Roland ngồi xuống bắt đầu viết, trong lúc người chèo thuyền rọi đèn.

Khi viết xong, chàng xếp tờ giấy lại và tỏ ra lúng túng vì không có con
dấu cũng như không có khằn để niêm. – Mi có biết đọc không? Đột
nhiên chàng hỏi vừa đặt bức thư trước mặt người chèo thuyền, trong
khi chàng nhìn sững ông ta.

Người đàn ông lắc đầu.
– Vậy thì, hãy bảo cho một trong những người của mi đọc.
– Bọn họ cũng không biết hơn tôi, thưa ngài.
Roland có một tiếng thở dài hài lòng. Bây giờ chàng biết rằng có thể

giao phó bức thư mà không ngại bị ai đọc.

– Là vì ta không quay trở lại Venise, và ta không có ở trong mình số

tiền một trăm ê-quy đã hứa với mi.

Người chèo thuyền rất muốn đáp lại rằng dường như ông ta có nghe

tiếng những đồng vàng kêu trong chiếc dây nịt của Roland khi chàng
lấy ra đưa cho người đồng nghiệp ở chiếc du thuyền bên cạnh một
đồng, có lẽ là một đồng vàng rất tốt đẹp...

Nhưng người chèo thuyền đó là một người đàn ông hiểu biết, ông tự

bảo ngay rằng người khách của mình có khả năng dám cho một đồng
vàng vì một cái tin không đáng kể, thì không thể không giữ đúng lời
hứa đối với một trăm ê-quy.

– Tôi tin tưởng nơi ngài, ông ta nói giản dị. Ngài sẽ trả tiền cho tôi

lúc ngài trở về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.