ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 740

thêm rằng nếu việc đó tái diễn, ông sẽ cắt hai tai của tôi. Kể từ lúc đó,
tôi luôn luôn có một nghiên mực ở bên cạnh hũ rượu, vì phải nói hết tất
cả, ngài lãnh chúa Arétin thường hay dùng món này cũng như món kia.

Vào một lúc khác, tất Roland có lẽ sẽ mỉm cười về câu chuyện kể

chất phác của người chèo thuyền trung hậu.

– Tốt lắm, chàng nói. Đây là bức thư. Mi biết nó chứa đựng những gì

và có quí báu bao nhiêu đối với mi.

– Không có nguy hiểm nào bị thất lạc... Và còn ít nguy hiểm hơn là

sợ tôi đọc nó. Đây này, thưa ngài, dù cho tôi có biết đọc như chính là
ngài giám mục đi nữa (người chèo thuyền không nhận thấy rằng người
đối thoại của mình tái mặt), ngài cũng có thể an lòng.

– Thôi nào, mi là một người đàn ông trung hậu.
– Đâu có phải. Ngài cho tôi một trăm ê-quy về chuyến đi qua... và về

những gì mà tôi đã nói với ngài ở Venise; ngài thêm vào hai mươi ê-
quy để tôi mang đi trung thực bức thư, có thế thôi.

– Chẳng những mi là một người đàn ông lương thiện, mà mi cũng

không thiếu chi trí tuệ. Chúng ta sẽ gặp lại, hỡi ông chủ thuyền. Vậy mi
hãy đi ngay bây giờ và làm thế nào để chính mi sẽ trao bức thư trước
khi rạng đông cho kẻ được nhận thư.

– Tên là gì?
– Pierre Arétin. Mi biết ông ta, không thể nào lầm lẫn phải không.
– Dạ không. Trước lúc trời sáng, thầy Pierre Arétin sẽ nhận được bức

thư.

– Và ông ta sẽ đếm cho mi một trăm hai mươi ê-quy bạc. Roland nói,

đồng thời chàng bước lên bờ.

Người chủ thuyền vội vã chuẩn bị khởi hành, và chẳng bao lâu

Roland thấy chiếc thuyền đi xa và biến mất trong đêm tối.

Còn về chiếc thuyền kia – đã đưa Bembo, chàng tìm cách giữ lại

trong nửa giờ đồng hồ bằng cách hỏi ông chủ thuyền về những vấn đề
không đáng kể, đến nỗi người chủ thuyền đó không quá dại dột hơn
người bạn của mình, cuối cùng bảo chàng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.