ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 751

Bỗng nhiên, Scalabrino cảm nhận trực tiếp âm điệu của hai giọng

nói.

Anh nhận ra ngay hai giọng nói đó.
Hai giọng nói đó, là của Bembo và của Imperia.
Imperia mà anh đã giản dị quăng xuống sông.
– Ôi! Anh lẩm bẩm, có phải là một cơn ác mộng không?
– Thế nào! Roland nói nhẹ trong một hơi thở, nhưng vẫn giữ tất cả

sự uy quyền, mi có gì thế?...

– Cái giọng nói đó, thưa chủ nhân!...
– Là giọng nói của Imperia. Mi ngỡ rằng đã nhận chết nàng ta... Mi

đã bị lầm lẫn, có thế thôi...

– Ôi!... Tôi mơ mộng...
– Chính là Imperia, ta bảo mi. Imperia đã giao phó con gái của

nàng... Đứa con gái của mi, cho Bembo...

Mi còn phàn nàn cái gì?...
Roland lẹ làng đưa bàn tay lên môi của gã khổng lồ để dập tắt tiếng

kêu đang nổi dậy, tiếng kêu khủng khiếp và giận dữ.

– Mi nín đi!... Hãy lắng nghe...

•••

Chúng ta đã thấy Imperia đi đến Rome, sửa soạn lại dinh thự của

nàng, và chuẩn bị cuộc lễ đầu tiên với một sự hoạt động ồn ào. Chúng
ta đã thấy nàng, đến cuối buổi lễ, còn ở lại một mình trong một gian
phòng khách của mình, cùng với một người đàn ông vừa gỡ chiếc mặt
nạ của ông ta ra, được nàng nhận ra là Bembo.

Khi trông thấy viên Hồng y, Imperia đã run rẩy.
Nàng tin chắc đã để lại phía sau mình tất cả những gì ràng buộc vào

một dĩ vãng đáng nguyền rủa!

Việc xuất hiện đột ngột của Bembo đã làm cho nàng kinh hãi.
Nhưng chẳng bao lâu trấn tĩnh lại, nàng hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.