ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 755

Bembo quay đầu qua tự nhiên do bản năng.
Ông trông thấy Roland Candiano.
Một tiếng rên rỉ kinh hoàng bật lên từ đôi môi của viên Hồng y. Ông

làm một cố gắng để đứng lên, với cái cảm giác là ông sắp sửa chạy
trốn, chạy trốn trong một cuộc chạy đua lẹ đến chóng mặt. Nhưng mà
sự thật, ông ở nguyên tại chỗ như trời trồng, không thể làm một cử
động. Duy chỉ có, khi Roland bước tới đâu, chiếc đầu của ông quay
theo về phía chàng, và đôi mắt ông theo dõi chàng từng bước. Cái cảnh
tượng câm lặng giữa ba nhân vật đó có một cái gì rất khủng khiếp.
Roland vẫn bước cho đến trước mặt Imperia. Chàng dường như không
thấy Bembo. Trong một lúc, người này cảm thấy mối hy vọng điên rồ
rằng Roland không phải đến vì ông ta.

Nhưng đột nhiên, ngay vào cái giây đó, ông có một cái rùng mình

ghê gớm. Một bàn tay dữ dội vừa đặt mạnh lên vai ông, và viên Hồng
y, ngước lên, thấy cách gương mặt mình hai ngón tay là gương mặt của
Scalabrino.

Tiếng kêu la kinh hoàng từ nơi đáy lòng ông dâng lên bị dập tắt hẳn:

Scalabrino vừa nhét giẻ vào miệng viên Giám mục.

Một khi trám xong miệng Bembo, gã khổng lồ ôm ngang lưng ông

và mang ông ra khỏi phòng khách.

Imperia, gần như điên cuồng, đã chứng kiến cảnh tượng mau lẹ đó

mà không thể thốt ra một lời.

Scalabrino và Bembo biến mất, nàng mới cảm thấy bớt căng thẳng.
Nàng nhìn Roland hiện ra trước mắt nàng uy nghiêm và gần như là

âu sầu, chớ không phải nghiêm khắc và tàn nhẫn.

– Chao ôi! Bấy giờ nàng ấp úng với một nụ cười miễn cưỡng, thú

thật rằng thiếp đã sợ hãi... Một lúc...

Thiếp ngỡ rằng... Ngài sắp sửa cười... Thiếp ngỡ rằng chính thiếp...

Mà chàng muốn làm hại... Thiếp điên cuồng... Có phải không? Ngài
không muốn làm hại một người đàn bà... Thiếp biết điều đó... Thật vĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.