ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 761

Nhưng trong đêm, khi chiếc xe ngừng lại nữa và cũng như lần đầu

tiên, Scalabrino hỏi ông muốn ăn không, ông đáp lại:

– Ăn.
Đến lúc chiếc xe tiếp tục lên đường, Bembo gần như được an tâm,

bắt đầu quyết định chấp nhận cuộc phiêu lưu.

– Ông ta nắm giữ ta, ông nghĩ thầm. Tốt. Ông ta sẽ quăng ta vào

trong một ngục tối. Dĩ nhiên. Nhưng mà ta sẽ ra khỏi, trong sáu tháng,
trong một năm, chưa kể đến việc bất ngờ xảy đến. Và lúc bấy giờ, sẽ
đến lượt của ta. Nhưng mà ta, lần này ta sẽ không quăng ông ta vào
trong ngục tối!

Giờ đây, tất cả những ý nghĩ của ông quay về cái thời kỳ mơ hồ là

lúc ông sẽ được tự do, ông sẽ tóm lấy Roland.

Ông nghĩ ra những khổ hình ở trong đầu.
Và thỉnh thoảng, khi ông nghĩ ra được một sự khám phá mới lạ hay

ho, một nụ cười tái mét làm nhăn nhó đôi môi ông.

Chuyến đi về từ Rome đến Padoue kéo dài tám ngày.
Trong vòng tám ngày đó, Roland không nói một lời nào với viên

Hồng y.

Đến Padoue, thay vì rẽ về phía các đầm nước mặn, chiếc xe chạy

thẳng đến Mestre.

Bembo hoàn toàn không hiểu rõ mình đang ở đâu.
Ông chỉ cho rằng Roland sẽ đưa ông đi về một hang động nào đó

giống như Hắc-Động và rằng cái sào huyệt đó không ở xa Venise.

Đến Mestre, chiếc xe ngừng lại khá lâu. Trong lúc ngừng đó, Roland

đi xuống xe và được Scalabrino thay thế.

Rồi người ta tiếp tục lên đường mà không thấy
Roland trở lại.
Bembo nghĩ thầm:
– Chắc ta đã đến nơi. Ta sẽ không gặp lại ông ta nữa...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.