ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 769

Ở xung quanh, đó là vòng người gồm những bạn đồng hành của

Roland đứng thản nhiên; bên trên, là bầu trời xanh nhạt nơi những ngôi
sao cuối cùng đang tắt lịm và rạng đông vừa bắt đầu hiện ra một màu
trắng đục của buổi sáng tinh sương.

Trong lúc đó, Bembo nghe tiếng những nhát cuốc đập vào đá hoa

cương ở phía sau những hàng người dày đặc, cũng như có khá nhiều
thợ đang tiến hành một công việc bí mật và cấp bách.

– À này! Ông gầm lên vừa ném ra xung quanh với ánh mắt đầy hận

thù, họ muốn gì ở ta?

– Ta sẽ nói cho ông biết! Một giọng nói cất lên làm cho Bembo rùng

mình.

Roland hiện ra trong vòng người.
Bembo nhìn sững chàng với đôi mắt man rợ.
Roland bước đến gần và đặt bàn tay lên vai ông.
Viên Hồng y quỵ xuống dưới bàn tay đó.
– Trước kia, Roland nói với giọng bình tĩnh, ông là một người đáng

thương bị mọi người xua đuổi và khinh bỉ. Ông gây ra một sự ngờ vực
tự nhiên, và mọi người xa lánh ông. Một người đàn ông duy nhất đã tỏ
lòng thương hại về sự cô độc của ông, cho sự khốn khổ vật chất và tinh
thần của ông, và đã nhận ra trí thông minh và sự cương nghị của ông,
nên kết bạn cùng ông. Ông ta đưa ông vào gia đình của thân phụ mình,
nhận ông ngồi chung bàn với mình, cuối cùng đưa ông lên con đường
giàu sang. Đây là những gì mà ông đã báo đáp cho ta: Ông đã làm mù
mắt thân phụ ta, ông đã giết chết thân mẫu ta, và ta, ông đã kết án ta
phải chết trong những cái giếng.

Bembo bật cười vang với cái giọng nghe ghê rợn.
– Ta thù hận mi! Ông ta gầm vang; ta thù hận mi hơn bất cứ ai ở trên

đời, hơn tất cả những ai khinh bỉ ta, và ta vẫn còn thù hận mi với tất cả
sức lực của ta.

– Được. Lần đầu tiên, ta bắt ông và ta giam ông ở đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.