ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 788

Vị thủ tướng làm một cố gắng để đè nén cái rùng mình ớn lạnh đang

lay động ông; nhưng mặt ông tái xanh, và cái sắc tái xanh đó không lọt
qua khỏi con mắt lão luyện của viên cảnh sát trưởng.

Gennero nghĩ thầm:
– Đây là dịp may hiếm có để đưa vào bài diễn văn lớn của ta cho thủ

tướng. Ta đã luyện tập khá nhiều khi đứng trước tấm gương để biết rõ
những gì ta cần phải nói.

– Ông nghĩ rằng Bembo sợ hãi Roland Candiano sao? Vị thủ tướng

nói tiếp.

– Tôi không có nghĩ, thưa đức ông, tôi tin chắc. Tôi không cần phải

nhắc lại với đức ông về cái nhát ghê gớm đánh lên gia đình Candiano
giữa lúc đang thịnh vượng. Đây không phải là một sự khiển trách đối
với bất cứ người nào, nhưng là nhát đánh do bàn tay khéo léo của bậc
thầy. Đó là một tai họa chưa từng có, một trong những tai biến làm
ngạc nhiên trí tưởng tượng...Thế mà Roland Candiano lại được tự do,
thưa đức ông.

– Thế nào?
– Thế nào! Tôi có mọi lý do để nghĩ rằng ngài Hồng y Bembo là một

trong những tác giả của vụ tai biến được đề cập đến. Theo giả thuyết
của tôi, Roland Candiano phải có một mối thù ghê gớm đối với ngài
Hồng y, và ngài Hồng y không phải không hiểu biết mối hận thù đó.
Ngài đã đi, bởi vì ngài sợ hãi...

– Và những giả thuyết của ông, Foscari nói vừa nhìn sững lên viên

cảnh sát trưởng với đôi mắt chim ưng của ông, ngụ ý cho ông thấy rằng
nhiều nhân vật khác có thể cũng sợ hãi như vậy!...

– Không, thưa đức ông. Bởi vì những nhân vật được đức ông vừa nói

bóng gió vào lúc này là những kẻ, thay vì bỏ trốn trước cơn giông tố,
lại đùa giỡn với cơn giông tố như là những con chim hải âu có tầm bay
lớn. Những nhân vật đó, thưa đức ông, đương đầu lại và đắc thắng.

Tôi nghĩ rằng tôi không cần phải hài ra danh tính của những nhân vật

đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.