ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 793

Ông ta đã chấp nhận chỉ huy một đạo quân cướp thật sự. Người đàn

ông đó còn tự do là một mối nguy hiểm thường trực cho nước Cộng
hòa... Bất hạnh thay, ta lo ngại ông ta sẽ rời khỏi Venise mãi mãi, và
như thế ông ta sẽ thoát khỏi nền công lý của nước Cộng hòa.

– Đức ông có thể yên lòng, Gennero nói với một giọng rung động lạ

thường: Roland Candiano sẽ trở lại.

– Trong trường hợp đó, ông sẽ hành động, ta cho ông toàn quyền.
– Thưa đức ông, ngài nên để ý rằng ở đây ngài giao phó cho tôi một

uy quyền ghê gớm... Tạm thời, có thật, và sự toàn quyền đó có thể bắt
buộc chàng đại úy thống lĩnh phải tuân lịnh tôi.

– Ta biết, – và ta xác nhận.
Vị thủ tướng cầm lấy tờ giấy và viết lên vài hàng chữ, ký tên, đóng

dấu, rồi trao tờ giấy cho Gennero làm cho ông run lên vì sự vui mừng
sâu sắc.

– Bây giờ, thưa đức ông, bấy giờ viên cảnh sát trưởng nói, chúng ta

nên bàn đến cuộc âm mưu đang làm cho ngài lo lắng. Tôi đã bảo với
ngài rằng những cuộc bắt bớ vô ích đã được thi hành.

– Vậy cần phải bắt giữ ai? Vị thủ tướng run run hỏi. Vào lúc đó,

người thừa phát lại đi vào thông báo:

– Ngài đại úy thống lĩnh Altieri xin được yết kiến.
Thủ tướng ra dấu như muốn nói:
– Một lát nữa...
Dường như có một quyết định bất ngờ, Gennero bước tới gần Foscari

và nói nhỏ với ông:

– Tôi tưởng rằng đức ông nên tiếp ngay ngài đại úy thống lĩnh.
Foscari nhìn viên cảnh sát trưởng với ánh mắt sâu sắc, rồi ra hiệu cho

viên thừa phát lại bước ra, ông đứng lên, giở một tấm màn và bảo
Gennero:

– Ông hãy vào đây. Chúng ta sẽ nói tiếp câu chuyện này.
– Đó cũng là ý nghĩ của tôi, Gennero lạnh lùng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.