ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 798

– Thưa đức ông, viên cảnh sát trưởng nói, lúc nãy ngài hỏi tôi phải

bắt đầu bắt giữ từ người nào, bây giờ tôi xin trả lời ngài: Kẻ vừa mới ở
đây đi ra...

– Altieri! vị thủ tướng tái mặt kêu lên.
– Phải, ngài đại úy thống lĩnh, thưa đức ông.
– Ông hãy giải thích, giải thích ngay lập tức, bởi vì ta tự hỏi xem thật

sự ta có nghe rõ không hay là ông đã trở thành kẻ điên cuồng!...

Khuôn mặt Foscari đã tái mét, không phải do sợ hãi, mà vì giận dữ.

Đây là một trong những cơn giận dữ điên cuồng rất hiếm có ở nơi ông,
nhưng nó càng hung bạo hơn, hai gò má ông run run.

Trước khi Gennero có thời gian đáp lại câu hỏi cuối cùng của ông,

thủ tướng đã đập mạnh lên bàn chiếc búa dùng để gọi. Chiếc búa nhỏ
bằng bạc gãy làm đôi.

– Ngài làm gì thế, thưa đức ông? Gennero kêu lên vừa xông đến

trước cánh cửa để ngăn cản không cho ông đi vào.

– Bắt giữ đại úy thống lĩnh...
– Không, thưa đức ông!
– Ta sẽ cho bắt giữ ngay cả ông. Nào! Bọn vệ binh! Tên khốn nạn

hãy tránh ra!...

Foscari giơ nắm tay lên, đi đến trước mặt Gennero, hăm dọa.
– Thưa đức ông, viên cảnh sát trưởng lẹ làng nói nhỏ, tôi bị bắt đâu

có đáng kể, và dù cho tôi có chết đi nữa! Nhưng nếu như ngài động đến
Altieri ngày hôm nay, tất cả sẽ hỏng... Xin ngài hãy vui lòng nghe tôi...

Foscari lùi lại, vừa đưa hai bàn tay lên vuốt trán.
Lúc ấy những tên vệ binh ở cung điện chạy đến và đi vào, với một cố

gắng của ý chí mạnh mẽ, ông cố giữ cho gương mặt thản nhiên.

– Thế nào, có việc gì đó?... Ông hỏi vị sĩ quan khi nghe tiếng động

vừa chạy đến.

– Thưa đức ông, xin tha lỗi, chúng tôi ngỡ có nghe...
– Ông đã nghe lầm... Hãy để cho ta yên!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.