ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 822

– Ít ra, ông nói tiếp, nàng nên lựa chọn một nơi đi dạo khác...
– Tôi thích đi đến nơi ấy... Nó không khêu gợi nơi tôi một sự hối hận

nào.

Altieri đi ra, và kể từ đó ông không theo dõi nàng nữa.
Về phần của Dandolo, ông luôn luôn đi theo con gái mình; và thường

là, chính ông đứng ra chèo thuyền.

Cái mục tiêu đi dạo đã làm cho nàng mơ mộng, đó là chiếc Cầu Than

thở. Léonore đến nơi đó, vào lúc chạng vạng, rồi trở về dinh thự.

Một buổi tối, vài ngày trước cảnh tượng mà chúng tôi đang kể lại,

khi đi đến gần chiếc Cầu Than thở, chiếc du thuyền của Dandolo gần
như đụng vào một chiếc ghe.

Trong chiếc ghe đó, có người đàn ông.
Và người đàn ông đó, Dandolo đã nhận ra!
Đó là Roland Candiano!
Chàng đã nói chuyện với Léonore! Chúng ta nhớ đến lời cảnh cáo tối

thượng mà Roland đã báo cho người con gái của Dandolo.

Ông này lập tức quay thuyền trở lại và chạy trốn về phía dinh thự

Altieri, ông bị xâu xé bởi một cơn rối loạn đặc biệt.

Thế là Roland Candiano lại theo giám sát con gái của ông sao!
Ông ta đã nghĩ gì? Ông ta muốn gì?
Ông quan sát Léonore và thấy nàng vẫn tỏ ra thản nhiên.
Lúc trở về đến dinh thự, ông hỏi nàng:
– Con có thấy không?
– Vâng, thưa cha, Léonore nói.
– Con có nhận ra ông ta không?
– Vâng, thưa cha, Léonore nói.
Dandolo không có nhấn mạnh; nhưng ông đã rung động vui mừng

khi thấy con gái mình ít bị xúc động như vậy.

Phải, chắc chắn là nàng không còn thương yêu Roland nữa, nếu

không phải là một loại tình yêu sâu sắc lâu bền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.