ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 826

lúc nào mà tính khiếp nhược của ông lại bộc lộ rõ như lúc này, ông lo
ngại về việc ông có liên quan khi gia nhập vào cuộc âm mưu và nắm
một số bí mật để sử dụng như là một lợi khí ở bên cạnh Foscari.

Ông đã chú ý lắng nghe con gái của mình nói.
– Không bao giờ ta bằng lòng rời xa khỏi con, ông đáp lại.
– Con hy vọng rằng cha sẽ suy nghĩ lại, Léonore trả lời giản dị.
Dandolo trở về phòng mình và Léonore cũng về phòng của riêng

nàng.

Hai gian phòng chỉ ngăn cách do một buồng nhỏ.
Gian phòng mà khi nãy Arétin đã đi vào, được dùng làm phòng

khách, một gian phòng khác dùng làm phòng ăn, đó là liên phòng ở
trong dinh thự Altieri đã dành cho Dandolo và con gái ông ở – liên
phòng bị cô lập với phần còn lại trong dinh thự nhờ ở nhiều sự phòng
bị của vị cựu Đại Pháp quan.

Léonore đã hoàn toàn từ bỏ liên phòng mà nàng đã ở trước kia.
Kể từ khi xảy ra cuộc cãi vã dữ dội giữa cha nàng và Altieri, nàng

sống cấm cố trong cái góc này mà nàng chỉ đi ra ngoài mỗi tuần hai lần,
nàng chỉ sống thân cận cùng với Dandolo và hai người đàn bà bị nàng
nghi kỵ.

Tại sao nàng đã từ chối không đi theo cha nàng rời khỏi Venise?
Có phải một mối hy vọng bí mật nào còn giữ nàng ở lại đây?
Không... Nàng chỉ bị ràng buộc ở Venise do hai mối tình cảm: Trước

hết do một sự thương mến bệnh hoạn mà người ta có đối với những
cảnh vật đã được người ta yêu mến – dù là đau khổ.

Và sau đó, điều ghê rợn mà nàng tin tưởng rằng chẳng bao lâu nàng

sẽ không còn sống nữa...

Về phần Dandolo, khi trở về phòng mình, ông nghĩ thầm:
– Không, thật vậy, ta không thể bỏ trốn mà không có con gái ta... Ta

sẽ không làm điều đó. Và tuy nhiên!...Nếu như những biến cố dồn
dập... Có thể nào ta sẽ rời khỏi... Ít ra trong vòng vài ngày?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.