ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 84

sục. Lần đầu tiên, ý nghĩ về việc vượt ngục nảy ra trong tâm trí
chàng!... Vượt ngục!... Nhưng bằng cách gì? Chàng đang ở dưới mặt
đất sâu ba mươi bộ với những tấm vách đá dày ghê gớm. Cánh cửa
bằng gỗ sồi hoàn toàn bọc sắt. Sau cánh cửa, những người ngục tốt
canh giữ ngày đêm.

Và bỗng nhiên, một sự đau đớn nhức nhối của bàn chân bị thương

chàng thốt lên một tiếng gầm vang vui mừng điên cuồng. Thế là chàng
lăn xả về phía những mảnh hũ vỡ, hai bàn tay run rẩy sờ soạng, gom lại
hết và đem từ miếng để lên trên chiếc giường đá. Rồi chàng, vừa nức
nở, vừa nhào lên trên những mảnh vụn sa thạch đó, lấy thân mình che
phủ như là những kho tàng quý báu nhất!

Bởi vì những mảnh sa thạch đó, nó nhọn như dao găm, có miếng bén

như lưỡi dao, đó là những dụng cụ cần thiết cho sự giải thoát của
chàng...

•••

Roland không bắt tay ngay vào việc.
Trước hết chàng cần phải tập lần lần cho tâm trí của mình quen với

sự cân nhắc khả năng của việc vượt ngục, bởi vì ngay sau khi dừng lại
ý nghĩ đó, những nhịp đập trong lồng ngực chàng quá mãnh liệt đến nỗi
chàng tưởng chừng như quả tim của mình sắp vỡ tan...

Ngạc nhiên về sự yên lặng, một hôm người ngục tốt gọi chàng, từ

phía sau cánh cửa.

Người tù nhân run rẩy vì khủng khiếp. Chàng đứng lên, nhào đến

cánh cửa và tỏ vẻ đang bị giày vò bởi một cơn phẫn uất còn quyết liệt
hơn những lần trước. Người ngục tốt vội bỏ đi.

Từ đó, khi nghe những bước chân đi đến gần ngục mình, Roland bắt

đầu la hét: Từ bây giờ, không nên cho bất cứ một người nào đi vào
ngục tối của chàng!

Trong vòng ba tháng, Roland tìm kiếm con đường đi để vượt ngục,

chàng mưu tính kế hoạch. Lần lần chàng xác định đúng vị trí xà lim của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.