ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 853

sáng âu sầu của một đèn nhỏ, trong khi phần còn lại gian phòng nằm
trong bóng tối.

Cái gác dường như vắng vẻ.
Ở đây chỉ có một chiếc giường xấu để trong một góc, vài chiếc ghế

đẩu xung quanh một cái bàn, một cái chai và vài cái ly trên cái bàn đó,
độ một chục thanh gươm dài và mũi nhọn treo trên những cây đinh, và
một người đàn ông cao và gầy gò cúi gập mình làm đôi, tay cầm một
cái mũ – một cái mũ mà chiếc lông dài màu đen quét lên sàn nhà.

– Spartivento xin hầu ngài, người đàn ông nói vừa đứng thẳng lên.
Spartivento

*

xứng với cái tên gọi hoặc là cái biệt danh của gã.

Gã mảnh khảnh, đầy góc nhọn xương xẩu, với một gương mặt mỏng

như lưỡi dao, một cái mũi nhọn, một chiếc miệng mím chặt với một vẻ
uy nghiêm. Gã mặc toàn đen và đeo ở thắt lưng một cây dao găm ngắn
để trong một cái vỏ bằng nhung đỏ đã sờn. Đôi mắt gã sáng ngời, bàn
tay với những ngón tay dài và co quắp luôn luôn động đậy.

Đó là một gã thích khách danh tiếng, người chuyên đâm thuê giết

mướn, kẻ đao phủ sốt sắng này còn ghê gớm hơn cả kẻ đao phủ chính
thức.

Và bây giờ gã đang chờ đợi người khách quyết định, đã từng quen

thuộc thấy họ đều do dự trước khi giao phó cho gã những mưu định ám
muội của họ.

Altieri cũng cùng tâm trạng như những người khác.
Ông nạp cống lễ cuối cùng cho cái việc phức tạp đó, lúc bấy giờ,

lương tâm cũng ngự trị phần nào trong tâm hồn ông, nhưng ngọn lửa
ghen hờn đã đốt cháy tất cả...

Đột nhiên, ông quyết định... Cũng như những người khác!
– Này thầy, ông nói, ta nghe nói đến tài khéo léo đặc biệt của thầy

trong việc sử dụng dao găm hoặc là gươm.

– Tôi giết chết khá sạch sẽ nạn nhân của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.