ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 874

Đồng thời, ông muốn đứng lên để xông vào Candiano; nhưng ông

không thể làm một cử động hoặc một cử chỉ nào; với một cử chỉ lẹ hơn
là ý nghĩ, Roland đã chụp lấy hai cánh tay của Altieri và ghìm chặt ông
ta lên trên chiếc ghế, miệng ông ta sùi bọt mép và mặt tái mét.

Từ từ, chàng buông ông ta.
– Ta đã bảo ngài hãy lạnh lùng nghe ta nói, chàng nói tiếp. Vả lại, ta

sẽ mau kết thúc... Cho nên, ngài đã không phải là một võ tướng, cũng
không phải là một tên thích khách, hoặc là một gã cảnh binh. Và những
gì ngài mới vừa làm, cuộc tấn công của bốn người đó, còn chứng tỏ
rằng ta không có lầm lẫn để cuối cùng xếp ngài vào trong loại những kẻ
hèn nhát.

Altieri, mới bị khuất phục một lần đầu, nên nhảy dựng lên dưới lời

lăng mạ.

– Chính ngài mới là kẻ hèn nhát, bởi vì ở đây ngài là kẻ mạnh hơn!
Roland nhún vai.
– Chỉ có riêng chúng ta ở trong gian phòng này; ngài cầm trên tay

một cây dao găm, và ta, ta không có, cây dao găm của ta còn cắm trong
tim của người bạn Castruccio của ngài.

Vừa nói như thế, Roland khoanh tay lại.
Altieri đứng run rẩy, tái mét, giơ cao bàn tay.
Một giây, tính mạng của Roland chỉ còn là một vấn đề may rủi.
Chàng không động đậy, dùng một ánh mắt khinh bỉ kềm giữ Altieri.
Bỗng nhiên, Altieri vứt mạnh cây dao găm.
– Ta biết trước rằng ngài sẽ không dám, Roland nói. Ngài đã sợ hãi.
– Mi nói láo! Viên đại úy thống lĩnh hổn hển.
– Ngài đã sợ hãi. Ngài tự bảo rằng nếu như ngài sát hại ta, người bạn

đồng hành của ta sẽ không tha ngài.

– Yêu quỷ! Altieri gầm lên.
– Đó là tất cả những gì ta muốn nói với ngài, Altieri, rằng ngài

không phải là một kẻ hèn nhát, nhưng là hiện thân của sự hèn nhát. Cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.