ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 909

ở Rome... Giáo hoàng sẽ cho ám sát ta để thừa hưởng của cải của ta...
Và đến lượt ta, ta trả tiền cho những thi sĩ, những gã Arétins đáng
thương để ca tụng sự vinh quang của ta, sự huy hoàng, sự đức hạnh,
lòng can đảm, thiên tài của ta, tất cả những gì ta muốn! Chà!...

Khi bình tĩnh lại, ông mở tờ giấy đã bị ông làm nhàu nát ra.
– Chúng ta hãy xem còn có việc nào khác không, ông lẩm bẩm.
Bỗng nhiên, ông xanh mặt và ấp úng:
– Quỷ thật! Quỷ thật!
Và ông nói thêm:
– Nếu như ta không đọc đoạn chót?... Nào hãy xem! Ai bắt buộc ta

đọc đoạn chót?... Tờ giấy này không thể bị rơi vào lửa đúng vào lúc ta
sắp đọc đoạn chót sao?...Quỷ quái chưa! Không, không, ta không có
đọc, ta không muốn đọc đoạn chót!...

Bất hạnh thay, ông đã đọc kỹ, lần này!
Và dù cho ông có nhắm mắt, nó vẫn chói sáng rực trong tâm trí của

ông.

Đây là đoạn cuối nói như sau:
“... Rằng nếu tờ giấy này rơi vào trong tay một nhà quý tộc, một nhà

thi sĩ, một nghệ sĩ, cuối cùng trong tay một người đàn ông chân thành,
ta sẽ không làm một điều sỉ nhục để dâng hiến cho ông ta một sự báo
đáp...

“Rằng nếu như tử thi của ta được một tên trộm cắp tìm gặp, ta quả

quyết tin rằng ông ta sẽ kính trọng những ý chí cuối cùng của người
người chết, và rằng ông ta sẽ bằng lòng bốn ngàn ê-quy về phần của
mình...

“Rằng nếu như cuối cùng, thi thể của ta được một người nghèo khó

tìm ra, ta cho phép ông ta rút ra trong những số tiền kể trên năm trăm
đồng đuy ca vàng để đền đáp công khó nhọc của ông ta...

“Dù là người đàn ông nào sẽ đọc những hàng chữ này, ý chí cuối

cùng của một người chết, ta cầu khẩn ông ta sẽ chia làm hai phần bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.