ĐÔI TÌNH NHÂN THÀNH VENISE - Trang 98

này sắp chết trong vài giờ nữa! Cơn giận dữ kịch liệt đang sôi sục trong
lòng chàng bỗng nhiên dịu xuống.

– Mi hãy đứng dậy, chàng nói dịu dàng.
– Ôi! Thưa đức ông! Người tử tội rên rỉ: Nghe giọng nói của ngài thì

ngài đã tha thứ cho tôi!... Tại sao ngài quá tốt như thế!... Tại sao ngài
không giết chết tôi nơi bờ sông ở đảo Olivolo, khi mà ngài cầm giữ tôi
dưới lưỡi dao găm của ngài!...

Thình lình, quang cảnh do Scalabrino nhắc lại hiện ra trước mắt

Roland. Chàng nhận ra gã khổng lồ đã bị chàng quật ngã và được
chàng dung tha tính mệnh.

– Nào, chàng bảo, hãy kể cho ta nghe tất cả và nhất là đừng có nói

dối!

– Thưa đức ông, vào lúc chết người ta không nói láo chút nào. Vả

lại, tôi đã hối lỗi, tôi xin thề với ngài!

– Mi đã hối lỗi?...
– Phải! quá muộn màng, thật đúng, nhưng tôi xin thề với ngài rằng

lòng ăn năn của tôi là thành thực. Nó kể từ lúc mà ngài nói với tôi: “Mi
không sợ hãi, ta dung tha cho mi!”. Ngay lúc đó, ngài thấy không, tôi
đã muốn chết cho ngài... Ngài nhớ lại không! Tôi muốn tỏ bày với
ngài... Nhưng mà ngài, ngài đã từ chối không chịu nghe tôi!

– Thật đúng, ta nhớ lại, Roland nói, vừa đưa một bàn tay lên vuốt

trán. Và mi sẽ nói với ta điều gì, nếu như ta chịu lắng nghe?

– Tôi sẽ nói với ngài, thưa đức ông, rằng người đàn bà đó... người

đàn bà được ngài giải thoát...

– Nàng kỹ nữ?
– Phải, đúng là điều đó? Chính nàng đã dàn cảnh chúng tôi ở đó để

bắt ngài. Nhưng chúng tôi không được làm hại đến ngài... Người đàn
bà đó có lẽ muốn thấy lịnh của nàng được thi hành ra sao. Nàng đi đến!
Bộ hạ của tôi trông thấy nàng. Bị những món nữ trang cám dỗ, chúng
nó liền xông vào nàng. Nàng kêu lên, ngài biết tất cả phần còn lại...
Nhưng mà điều ngài không được biết, thưa đức ông, là điều gì đã xảy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.